Mục lục
Thần Y Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất lâu sau, mặt Tiểu Lan đỏ bừng như sung huyết, vùi đầu thật sâu gần sát bộ ng ực cao vút, không dám nhìn Mạc Phàm.  

- Mạc tiên sinh, thực xin lỗi, là Tiểu Lan lấy tâm tiểu nhân đo bụng quân tử rồi.  

Vẻ mặt Tiểu Lan áy náy nói.  

Tuy nói không có việc gì mà ân cần, không phải lừa gạt thì trộm cắp.  

Nhưng Mạc Phàm chữa khỏi bệnh cho Dạ Tình, không chỉ không lấy Thái Dương Thần Thạch của cô, trái lại còn đưa công pháp và Thái Âm Chi Khí cho Dạ Tình.  

Nếu chuyện này cũng có toan tính, cô thật sự không biết Mạc Phàm nhận được gì từ toan tính này.  

Với thực lực của Mạc Phàm, ngay cả Long Hoa Hội đều không phải đối thủ của Mạc Phàm, muốn thứ gì của Dạ Tình hoàn toàn không cần phiền phức như vậy.  

Mạc Phàm cười nhạt, không có ý trách cứ.  

Hắn vươn một tay ra, chén trà Tiểu Lan mới pha bay vào tay hắn.  

- Chén trà này coi như lời xin lỗi vậy.  

Mạc Phàm cười nhạt uống một ngụm trà nói.  

Dạ Tình thấy Mạc Phàm không trách cứ Tiểu Lan, nhẹ nhàng thở ra.  

Chỉ dựa vào những lời Tiểu Lan vừa nói, đổi thành đại sư khác chắc chắn Tiểu Lan đã đầu thân hai nơi.  

- Mạc tiên sinh, thứ này quá quý, Dạ Tình không thể nhận được, công pháp cũng mong Mạc đại sư thu lại.  

Dạ Tình từ chối.  

Không nói đến công pháp, Thái Âm Chi Khí ngưng tụ ra vòng cổ đã vô giá.  

Mạc Phàm chữa bệnh cho cô, trái lại còn tặng thứ này cho cô nữa, cô khó mà nhận được.  

Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.  

Dạ Tình là một trong những bạn tốt kiếp trước của hắn, mấy thứ này nhìn rất quý với Dạ Tình, nhưng không là gì với hắn.  

Nếu Dạ Tình nguyện ý, hắn còn có thể hái sao cho Dạ Tình.  

- Như vậy đi, Thái Dương Thần Thạch không kém bộ công pháp này và Thái Âm Chi Khí, vậy tôi lấy một hạt châu trên đó, vòng cổ này và công pháp cô hãy nhận lấy, thế nào?  

Mạc Phàm cười nói.  

Nếu Thái Dương Thần Thạch này ở trong tay người khác, hắn sẽ không do dự lấy đi, không để lại thứ gì.  

Dù sao đây là Thái Dương Thần Thạch trong hai đại thần thạch, cho dù ở Tu Chân giới cũng rất hiếm có.  

Nếu hắn có thể có được Thái Dương Thần Thạch, thực lực không chỉ tăng nhanh một đoạn, còn nắm giữ được Thái Dương Chi Khí khiến vạn vật sinh trưởng trong truyền thuyết, đắp nặn Âm Dương Chi Thể.  

Nhưng thứ này ở trong tay Dạ Tình, hắn không động tâm chút nào.  

Một viên Thái Dương Thần Thạch, cũng vì để Dạ Tình yên tâm thoải mái nhận công pháp và vòng cổ do Thái Âm Chi Khí ngưng tụ ra.  

- Được, cho anh viên này.  

Dạ Tình không do dự tháo viên to nhất ở giữa xuống, nhét vào trong tay Mạc Phàm.  

Mạc Phàm cười bất đắc dĩ, không từ chối nữa, nhận lấy hạt châu còn mang hơi nóng và mùi thơm cơ thể Dạ Tình.  

Dạ Tình thấy Mạc Phàm nhận lấy hạt châu, nên nhận vòng cổ màu đen Mạc Phàm đưa.  

- Mạc tiên sinh, Long Hoa Hội chúng tôi đã bại bởi anh sao?  

Dạ Tình do dự một lát hỏi.  

Mạc Phàm có thể tới Tử Nguyệt Trai, kết quả đã rất rõ ràng.  

Mạc Phàm không trả lời, ngón tay sáng lên, Tam Thư và Tam Thánh Bút bay trong nhẫn trữ vật ra, bay quanh hắn.  

Mắt Dạ Tình mở to, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra vẻ khiếp sợ.  

Đây là Tam Thư và Tam Thánh Bút của Long Hoa Hội, cho dù là người của Long Hoa Hội cũng ít nhìn thấy, cô là ngoại lệ.  

Bởi phần lớn thời gian mấy thứ này đều nằm trong tay cha cô, cô còn từng lấy Tam Thánh Bút viết lên Tam Thư, tất nhiên nhận ra mấy thứ này.  

- Xem ra Long Hoa Hội chúng tôi không chỉ thua, còn thua rất thảm.  

Trong mắt Dạ Tình lóe lên lo lắng, cười khổ nói.  

Có thể nói mấy thứ này là quân bài chưa lật lớn nhất của Long Hoa Hội, hai thứ này đều nằm trong tay Mạc Phàm, chỉ sợ không thể dùng thua để hình dung.- Long Hoa Hội thua, nhưng cha cô không sao.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

- Cảm ơn Mạc tiên sinh thủ hạ lưu tình, nhưng có cơ hội, Dạ Tình hi vọng Mạc tiên sinh đừng ầm ĩ quá lớn với Long Hoa Hội.  

Dạ Tình khuyên.  

- Nếu có cơ hội, tôi sẽ.  

Mạc Phàm cười khẽ nói.  

Những người khác nói những lời này, hắn sẽ không nghe.  

Dạ Tình nói, dù thế nào hắn cũng phải nể mặt.  

Ở trong mắt hắn Long Hoa Hội chỉ là một thế lực do đám phàm nhân xây dựng, chỉ cần Long Hoa Hội không tìm hắn gây phiền phức, hắn sẽ không làm gì Long Hoa Hội.  

- Có khả năng Mạc tiên sinh không hiểu ý của Dạ Tình, ý của Dạ Tình là Long Hoa Hội còn có quân bài chưa lật khác đáng sợ hơn Tam Thư và Tam Thánh Bút, nếu Mạc tiên sinh ép Long Hoa Hội đến nước này, quân bài đáng sợ chưa lật sẽ được lật lên, đến lúc đó Mạc tiên sinh sẽ gặp nguy hiểm mất.  

Dạ Tình giải thích.  

Sở dĩ Long Hoa Hội bọn họ có thể trở thành thế lực lớn nhất Hoa Hạ trong trăm năm.  

Ngay cả thế gia ngàn năm, nhà giàu có mấy trăm năm, đều tranh sứt đầu mẻ trán để vào Long Hoa Hội bọn họ.  

Uy thế như vậy không phải vì vận khí tốt, tuyệt đối không chỉ có ba thứ Tam Thư, Tam Thánh Bút và Diệt Thần là được, phía sau Long Hoa Hội còn đứng rất nhiều người đáng sợ.  

- Dạ đại tiểu thư nói vũ khí tiên tiến sao?  

- Không phải vũ khí tiên tiến, là thứ càng đáng sợ hơn vũ khí tiên tiến, chỉ khi Long Hoa Hội tới sinh tử tồn vong mới có thể dùng.  

Dạ Tình thận trọng nói.  

- Đó là thứ gì?  

Mạc Phàm nhướn mày, lộ ra chút bất ngờ.  

Dựa theo lời Giang Thành nói, Long Hoa Hội ngoại trừ Tam Thư và Diệt Thần ra thì không còn quân bài lớn hơn chưa lật.  

Tam Thư này là bảng hiệu của Thánh Môn, chẳng lẽ hậu trường của Long Hoa Hội là Thánh Môn?  

- Mạc tiên sinh biết Tam Thư tới thế nào không?  

Dạ Tình không đáp hỏi ngược lại.  

- Theo tôi được biết, Tam Thư được triệu hoán từ trên trời đến.  

Mạc Phàm đáp.  

- Quả thật là triệu hoán đến, nhưng không phải từ trên trời, mà triệu hoán từ Nho Môn Sơn Ngoại Sơn tông phái ẩn thế, Nho Môn có liên hệ với Thánh Môn Thiên Ngoại Thiên, chỉ cần Long Hoa Hội gặp phải nguy cơ bị giết, Nho Môn sẽ phái người tới, nếu Nho Môn không có biện pháp, Thánh Môn Thiên Ngoại Thiên sẽ phái thiên sứ tới.  

Dạ Tình giải thích.  

Chuyện này chỉ có thể hệ hội trưởng Long Hoa Hội mới biết, cho dù là đám Tôn Bán Y, Âm Vô Thiên cũng không biết.  

Cô biết được biết chuyện này từ cha mình trong lúc vô tình.  

Trừ chuyện đó ra, theo cô biết sau khi Lâm Thiên Nam bị nhốt ở thủ đô, có ý định trả thù Long Hoa Hội, sở dĩ không làm gì Long Hoa Hội, chắc chắn không phải vì Tam Thư và Diệt Thần, mà vì Nho Môn đứng sau Long Hoa Hội.  

Tuy Mạc Phàm không diệt Long Hoa Hội, nhưng Mạc Phàm lại cầm Tam Thư và Tam Thánh Bút Long Hoa Hội đạt được từ Nho Môn.  

Nếu tin tức này bị Nho Môn biết, chắc chắn Nho Môn sẽ phái người tới.  

- Nho Môn Sơn Ngoại Sơn, còn là tông môn ẩn thế.  

Mạc Phàm cười nhạt, trầm ngâm nói.  

Lần trước ở La gia Mạc Bắc, La Yên bái nhập vào Thái Tố Cung một tông môn ẩn thế, Long Hoa Hội lại là thế lực do Nho Môn ở Hoa Hạ thành lập.  

Không biết những tông môn ẩn thế này mạnh như thế nào.  

- Cảm ơn Dạ tiểu thư nhắc nhở, nhưng chỉ là Nho Môn, còn chưa đến mức khiến tôi cúi đầu.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK