- Trợ lý Triệu, tôi nghĩ cách âm ở công ty các cô kém chỗ chúng tôi rất nhiều.
Lâm Hải nói với trợ lý mỹ nữ.
Bọn họ đã bức Bạch Tiểu Tuyết và Bàn Tử tới gần vách núi, đợi Bạch Tiểu Tuyết cúi đầu ký tên, bỗng nhiên truyền tới giọng một đứa bé, chuyện này ảnh hưởng rất lớn tới kết quả đàm phán.
Trong mắt trợ lý mỹ nữ lóe sáng ánh sáng lạnh, cười xấu hổ, vội vàng đứng dậy.
- Lâm tiên sinh đừng tức giận, tôi sẽ đuổi bọn họ đi.
Trợ lý mỹ nữ này còn chưa rời khỏi vị trí, cửa phòng họp được mở ra, Mạc Phàm ôm Tiểu Vũ đi vào.
- Chị dâu, sao chị còn chưa bàn xong vậy?
Tiểu Vũ nhìn Bạch Tiểu Tuyết hỏi.
- Hửm?
Người của gia tộc Roth nhíu mày nhìn về phía cửa, thấy Mạc Phàm và Tiểu Vũ, có người giang tay với vẻ bất đắc dĩ, có người lắc đầu, có người cười khinh thường, vẻ mặt tất cả đều mờ mịt.
- Đây là đàm phán, hay mở cuộc họp phụ huynh đây?
Có người dùng tiếng Anh kinh ngạc nói.
Nhưng Gossen người đàn ông mở miệng lúc trước nhìn thấy Mạc Phàm, trong chớp mắt vẻ mặt sửng sốt, sau đó sắc mặt trắng bệch, giống như gặp phải quỷ, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng chảy từ trán ông ta xuống.
Ông ta vừa định mở miệng, thì thấy ngón tay Mạc Phàm khẽ động, miệng ông ta còn chưa mở ra, cả người vẫn duy tì động tác ngồi vừa rồi, trong mắt đều là sợ hãi.
Bởi vì ông ta ngồi gần cửa sổ, cho nên không ai nhận thấy được dị dạng của ông ta, Lâm Hải là người đầu tiên.
- Trợ lý Triệu, sao công ty các cô lại có đứa bé, ở đây mở nhà trẻ à?
Lâm Hải nhíu mày lạnh giọng hỏi.
- Lâm tiên sinh, để chúng tôi xử lý chuyện này cho.
Trợ lý mỹ nữ cười áy náy với Lâm Hải, nói.
Nhưng lúc cô ta nhìn về phía Mạc Phàm, không quan tâm mặt mũi của Bạch Tiểu Tuyết, cô ta lập tức bùng nổ tức giận.
- Hai người là ai, ai cho hai người đi vào đây, đây không phải nơi hai người có thể tới, nhanh đi ra ngoài, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ tới.
Mỗi cửa ở công ty đều có gác cổng, nhất là phòng họp, không có thẻ sẽ không vào được.
Chắc chắn hai người này cầm thẻ vào cửa của Bạch Tiểu Tuyết, mới có thể tới đây.
Nếu như vì chuyện này mà ảnh hưởng tới tiền đồ của công ty, đừng nói là bạn trai Bạch Tiểu Tuyết, ngay cả Bạch Tiểu Tuyết cũng không thể gánh vác nổi.
Thấy Mạc Phàm đi tới, Bàn Tử cười ăn Ice Cream.
Bạch Tiểu Tuyết muốn nói gì đó, cô nghĩ một lát cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng.
Mạc Phàm liếc mắt ra hiệu với Tiểu Vũ, Tiểu Vũ ngoan ngoãn rời khỏi người hắn, cầm Ice Cream chạy tới bên cạnh Bàn Tử.
Bàn Tử kéo một cái ghế ra, ôm Tiểu Vũ ngồi trên ghế, hai người cùng ăn Ice Cream.
Trợ lý mỹ nữ thấy Mạc Phàm thờ ơ, Tiểu Vũ còn ngồi xuống thì lông mày nhíu chặt lại, ánh sáng lạnh lại thịnh hơn nhiều.
- Lỗ tai của anh bị điếc à, biết nơi này là nơi nào không?
Đường đường là tập đoàn Mạc Thái, vậy mà có người dám tới quấy rối, không muốn sống nữa à.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt nhìn xung quanh, khi ánh mắt hắn nhìn về phía Lâm Hải, khẽ nâng mí mắt, trong đôi mắt hắn hiện lên chút bất ngờ.
- Anh tên Lâm Khuynh Hải đúng không, không đúng, có lẽ bây giờ anh tên là Lâm Hải?
Mạc Phàm không để ý tới trợ lý mỹ nữ, hỏi.
Lâm Hải là con riêng của Lâm gia, tính ra là anh họ của Lâm Khuynh Thiên.
Kiếp trước sau khi Lâm Hải thành thành viên nòng cốt của gia tộc Roth, lúc này mới quay về Giang Nam nhận người thân, tên cũng đổi từ Lâm Hải thành Lâm Khuynh Hải.
Chuyện này không chỉ khiến gia tộc có quan hệ với gia tộc Roth, cũng khiến thế lực Lâm gia ở Hoa Hạ tăng cao, ngay cả Long Hoa Hội đều phải nể mặt Lâm gia vài phần.
Hắn từng gặp Lâm Khuynh Hải vài lần, cho nên có ấn tượng rất sâu.
Chẳng qua chuyện này là chuyện năm năm sau, không ngờ hắn lại gặp Lâm Hải trong tình huống này.
Nếu là như vậy, hắn có thể giảm bớt không ít phiền phức.
Phong Thiên Chi Địa cần huyết mạch Lâm gia, hắn có biện pháp lược qua chuyện này, nhưng cần chuẩn bị vài thứ mới được.
Hiện giờ Lâm Hải không chỉ tự mình đưa tới cửa, còn muốn đối phó tập đoàn Mạc Thái với gia tộc Roth.
Sắc mặt Lâm Hải thay đổi, trong mắt hiện lên chút dị sắc, nhưng lập tức khôi phục như thường.
Anh ta không trả lời Mạc Phàm, trái lại giang hai tay ra, nhìn về phía trợ lý mỹ nữ với vẻ không kiên nhẫn.
Trợ lý mỹ nữ nhíu chặt mày, tức giận tới mức ngực lên xuống phập phồng.
Lâm Hải có thân phận như vậy, người như Mạc Phàm có thể chất vấn sao?
- Không đi thì không đi, vậy anh đợi bảo vệ tập đoàn Mạc Thái chúng tôi đuổi anh ra ngoài.
Trợ lý mỹ nữ tức giận nói.
Nói xong cô ta lấy di động ra gọi điện.
Dám đến Mạc Thái của Mạc gia gây chuyện, nếu ném Mạc Phàm từ trên đây xuống, cũng không có ai dám tới Mạc gia chất vấn.
Mạc Phàm thấy Lâm Hải không trả lời, hắn chẳng muốn truy hỏi nữa.
Tuy Lâm Hải khác với lúc hắn từng gặp, nhưng hắn không nhận sai người.
- Mấy người nói tới đâu rồi, nói tiếp đi.
Mạc Phàm kéo một cái ghế, ngồi bên cạnh Tiểu Vũ.
Ngoại trừ Gossen ra, một đám thành viên của gia tộc Roth lộ ra biểu cảm không còn gì để nói.
Bọn họ từng tham dự vô số lần đàm phán, không có một lần thành trò cười như hôm nay, Ice Cream và đứa bé đều xuất hiện trong phòng hội nghị, thậm chí còn có người không liên quan xâm nhập.
- Vị tiên sinh này, gia tộc Roth chúng tôi có quy củ, không đàm phán với người mà chúng tôi không quen, xin hỏi anh là ai, giữ chức vị gì trong tập đoàn Mạc Thái?Putte lắc đầu cười hỏi.
- Tôi sao?
Mạc Phàm nhướn mày hỏi.
- Không sai, là anh.
Putte cũng không tức giận, lặp lại.
- Tôi xem như là người của tập đoàn Mạc Thái, còn thân phận sao, hôm nay chỉ là vệ sĩ của Bạch tổng, đây có tính là quen không?
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không đáp hỏi ngược lại.
- Vệ sĩ sao?
Lâm Hải cười khinh thường, anh ta phiên dịch lại cho thành viên của gia tộc Roth, những người khác bắt đầu cười theo.
Bọn họ còn tưởng chức vị của Mạc Phàm cao bao nhiêu, kết quả chỉ là vệ sĩ, đúng là buồn cười.
Bọn họ chưa từng gặp vệ sĩ nào dám xông vào phòng họp, càng chưa từng thấy vệ sĩ còn mang theo đứa bé.
Gossen liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Tuyết một cái, vẻ hoảng sợ lại dày đặc hơn nhiều.
Cô gái Bạch gia có thể khiến Mạc Phàm trở thành vệ sĩ của mình chỉ có một, đó là vị hôn thê Bạch Tiểu Tuyết của Mạc Phàm.
- Chuyện này…
- Vị tiên sinh này, có khả năng thân phận này không chỉ không đủ cho anh ngồi, còn có thể khiến anh bị ném từ nơi này xuống, cho nên tôi đề nghị anh mang đứa bé rời khỏi đây, nếu không có khả năng không chỉ anh bị ném từ nơi này, đứa bé cũng như vậy, đúng rồi, cuối cùng nhắc nhở anh một câu, công ty này là công ty của nhà Mạc tiên sinh danh chấn thế giới, cho dù anh bị người ta ném xuống, có khả năng không ai dám hỏi đến.
Putte mỉm cười nói.
- A… Anh chắc chắn như vậy sao?
Mạc Phàm nhướn mày, cười khẽ nói.
- Nếu anh không tin, chúng ta có thể đánh cược, thế nào?
Putte xoay chiếc nhẫn trên tay anh ta, nói.