Bao gồm Lưu Nguyệt Như trong đó, không ít người ngơ ngẩn nhìn về phía Mạc Phàm.
Có người không ngừng nuốt nước bọt.
Có người vẻ mặt mờ mịt, cho rằng mình nghe lầm.
Có người chảy mồ hôi lạnh toàn thân, quần áo dán vào da.
Bọn họ từng thấy không ít người gan lớn, nhưng gan lớn như Mạc Phàm là người đầu tiên.
Mạc Phàm không chỉ từ chối Lâm Thiên Phong, còn đề nghị Lâm gia biến mất khỏi Hoa Hạ, nếu không sẽ diệt Lâm gia.
- Diệt Lâm gia, tiểu tử này không muốn sống nữa à.
Vẻ mặt Lâm Thiên Phong sửng sốt, mắt mở to giống như bị đứa bé tát vào mặt, hồng xanh bất định.
Từ khi ông ta thành gia chủ Lâm gia tới nay, chưa có ai dám nói chuyện với ông ta như thế, vậy thì đợi xem đi.
- Mạc Phàm, tôi lại cho cậu một cơ hội, cậu chắc chắn muốn như vậy sao?
Lâm Thiên Phong xác nhận lại.
- Còn có một việc nữa, thả người Lâm gia ông dùng để nuôi dưỡng Trường Sinh Quả và Thiên Ngọc Tủy ra, nếu không tôi sẽ khiến Lâm gia ông thành chất dinh dưỡng nuôi dưỡng Trường Sinh Quả và Thiên Ngọc Tủy.
Lâm gia lấy Trường Sinh Quả và Thiên Ngọc Tủy ra, sao hắn không biết nguồn gốc?
Trường Sinh Quả và Thiên Ngọc Tủy là quả ở trên cây, Thiên Ngọc Tủy là chất lỏng trong Thiên Ngọc Đằng, có thể khiến người ta trường thọ, không già.
Nhưng cho dù là Trường Sinh Thụ hay Thiên Ngọc Đằng đều gieo hạt giống trong cơ thể người sống, dùng người sống làm nước thuốc dưỡng đặc biệt, khí huyết người sống làm chất dinh dưỡng.
Người bị coi là chất dinh dưỡng gần như sống không bằng chết, cho nên hai thứ này là đồ cấm.
Vậy mà Lâm gia nuôi Trường Sinh Thụ và Thiên Ngọc Đằng, đúng là đáng chết.
Mạc Phàm vừa nói câu này, sắc mặt không ít người khó coi.
Bọn họ không ngu ngốc, tất nhiên biết dưỡng người sống là ý gì, thuốc Lâm gia dùng để trường sinh là dùng người sống gieo trồng, ăn thuốc này không khác ăn…
Mặt người mua được Trường Sinh Quả và Thiên Ngọc Tủy tái mét, có cảm giác muốn nôn.
Người không mua được thì âm tình bất định, cảm thấy may mắn.
Vẻ mặt Lâm Thiên Phong và Lâm Khuynh Thiên ngẩn ra, nhanh chóng phản ứng kịp.
Trường Sinh Quả và Thiên Ngọc Tủy là bí mật lớn nhất của Lâm gia bọn họ, quả thật dùng người sống để dưỡng, ở Lâm gia chỉ có gia chủ mới biết, nhưng sao Mạc Phàm biết?
- Tôi không biết cậu đang nói gì, nhưng ước định một tháng còn hai ngày, vậy chúng ta xem cuối cùng là ai chết?
Lâm Thiên Phong giận dữ nói.
Mạc Phàm vừa nói Lâm gia bọn họ như vậy, đã không còn đường sống.
Vậy mà Mạc Phàm biết Trường Sinh Thụ và Thiên Ngọc Đằng, càng không thể giữ cậu ta lại.
- Chúng ta đi!
Lâm Thiên Phong lạnh lùng liếc Mạc Phàm một cái, dứt khoát xoay người, nổi giận rời đi.
- Lần này tôi thua, nhưng chúng ta đợi coi.
Lâm Khuynh Thiên nói xong những lời này, cũng rời đi theo.
Thắng thì sao chứ, cả Mạc gia đợi biến mất khỏi Hoa Hạ đi.
Vẻ mặt đám người phía sau anh ta khác nhau, xoay người muốn rời đi.
Ngọn lửa nồng đậm như ngày tết âm lịch, có ở khắp nơi.
- Giang Nam xảy ra chuyện lớn rồi.
Có người nói trong lòng.
Lúc trước chỉ là thương chiến, không biết kế tiếp sẽ là gì?
Với phong cách của Lâm gia, chỉ sợ Lâm gia sẽ…
Cả đại sảnh bán đấu giá lập tức trống một nửa.
Nhìn Lâm Thiên Phong nổi giận đùng đùng rời đi, sắc mặt Giang Thành, Long Nhược Tuyết, Lưu Nguyệt Như đều khó coi.
Những người khiêu chiến với Lâm gia lúc trước, còn chưa đến tình trạng như Mạc Phàm.
Mấy trăm người trong gia tộc, tính cả bạn bè hơn một ngàn người, ngày thứ ba liền biến mất khỏi Giang Nam, giống như chưa từng tồn tại.
Tuy gia tộc kia không có Mạc đại sư, nhưng là gia tộc có thể khiến Lâm gia bị diệt.Nếu chỉ là Lâm gia, với thực lực của Mạc Phàm diệt Lâm gia không có bất luận vấn đề gì.
Nhưng Lâm gia không chỉ có Quỷ Lão, sau lưng còn có Lâm Thiên Nam.
- Lần này phiền phức rồi…
Mạc Phàm làm như không nghe thấy, lạnh nhạt ngồi trên ghế.
- Tiếp tục đấu giá đi.
Mạc Phàm vẫy tay với bán đấu giá sư, khóe miệng nhếch lên tươi cười như có như không.
Đợi xem, vậy thì đợi xem, xem ai có thể đi đến cuối cùng.
Bán đấu giá sư run run cầm búa, tiếp tục bán đấu giá.
- Bây giờ bắt đầu bán đấu giá…
Lúc này sảnh bán đấu giá mới khôi phục lại chút, tiếng kêu hô giá vang lên.
- Tôi ra…
… B
a thứ này được người ta đấu giá rất nhanh, sau đó đám người rời đi.
Mạc Phàm ra khỏi Lan Quý Phi, vừa định quay về với mọi người, lại bị Giang Thành gọi lại.
- Mạc tiên sinh, đợi một chút.
- Tiểu Phàm, cha đợi con ở trên xe.
Cha Mạc Phàm cười nói.
- Dạ.
Mạc Phàm liếc mắt ra hiệu với A Hào, Liệt Hỏa.
Hai người hiểu ý, bảo vệ đám cha Mạc Phàm rời đi.
Lúc này Mạc Phàm mới nhìn về phía Giang Thành, ánh mắt lạnh lùng.
- Tìm tôi có việc gì?
- Mạc tiên sinh chắc chắn muốn là địch với Lâm gia sao?
Trên mặt Giang Thành hiện lên lo lắng, hỏi.
- Chuyện này không cần hỏi lại nữa đâu nhỉ?
Mạc Phàm cười khẽ, không đáp hỏi ngược lại.
Hắn là địch với Lâm gia, đã là chuyện chắc chắn, căn bản không cần hỏi.
Giang Thành cũng không tức giận, giống như đã dự đoán được.
- Mạc tiên sinh có để ý thấy lão giả phía sau Lâm Thiên Phong không?
- Ông nói Tiên Thiên Tông Sư áo trắng kia sao?
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Khí tức của lão giả Lâm Thiên Phong mang đến trên Liễu Như Phong rất nhiều, tất nhiên hắn chú ý tới.
- Mạc tiên sinh biết ông ta là ai không?
- Có quan hệ gì sao?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nói.
- Ông ta là Quỷ Lão, đứng thứ 5 trên Hắc Bảng.
Giang Thành lạnh nhạt giải thích.
Thứ 5 Hắc Bảng, cũng có ý nghĩa lợi hại nhất như Lâm Thiên Nam, Vạn Thiên Tuyệt, Dạ Vô Nhai và một người khác.
Trừ chuyện đó ra, vị trí từ 6 đến 10 trên Hắc Bảng đều thay đổi hàng năm.
Nhưng top 5 Hắc Bảng, cho dù là Quỷ Lão cũng 10 năm chưa đổi.
Không phải không ai khiêu chiến ông ta, mà tất cả những người khiêu chiến ông ta đều chết, thấy rõ thực lực của Quỷ Lão thứ 5 Hắc Bảng.
Mạc Phàm đối địch với Lâm gia, sẽ gặp phải Quỷ Lão, đến lúc đó chưa hẳn là đối thủ của Quỷ Lão.
- Thứ 5 Hắc Bảng sao?
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, nhanh chóng khôi phục như thường.
- Giang tư lệnh, ông cảm thấy sau khi tôi hoàn thành nhiệm vụ của Long Tổ, tôi đứng thứ bao nhiêu trên Hắc Bảng?
Mạc Phàm cười hỏi.
Hắn có thể đứng thứ 9 Hắc Bảng, hoàn toàn là vì bắt được Moria, nhưng hắn chỉ có chút thực lực đó sao?
- Hẳn là đứng thứ 6, hay thứ 7 trên Hắc Bảng.
Giang Thành suy nghĩ một lát, cẩn thận nói.
Lúc trước Mạc Phàm làm nhiệm vụ trong giáo đường, giết ba đại trưởng lão Thần Điện, thực lực hẳn là dưới thứ 6 Hắc Bảng, cách Quỷ Lão đứng thứ 5 kém xa.
- Vậy ông nhìn bây giờ xem?
Mạc Phàm cười nói.
Linh khí trên người không ẩn giấu, như đê mở cống chảy ra như hồng thủy, sóng dậy không dứt.
Linh khí như long quay quanh Mạc Phàm lúc lớn lúc nhỏ, tụ tán không dứt.
- Linh khí ngoại phóng, cảnh giới Tiên Thiên?
Sắc mặt Giang Thành lập tức thay đổi, mắt đảo liên tục, trên mặt đều là khó mà tin.
Lần trước ông ta gặp Mạc Phàm là hơn hai mươi ngày trước, khi đó Mạc Phàm cách cảnh giới Tiên Thiên rất xa.
Nhưng Mạc Phàm hiện giờ, nếu không phải Mạc Phàm cố ý phóng linh khí ra, ông ta sẽ không phát hiện Mạc Phàm đã đến cảnh giới Tiên Thiên.
Phải biết rằng muốn lên đến Tiên Thiên Tông Sư, có một số người cả đời cũng không làm được, cho dù là thiên tài cũng phải tích lũy vài năm, Mạc Phàm chỉ cần chưa tới 1 tháng.
- Chuyện này…
Mạc Phàm thấy Giang Thành khiếp sợ, cho hai tay vào trong túi, cười khẽ đi về phía xe cha mình.
Thứ 5 Hắc Bảng mà thôi, đúng lúc thử xem sức mạnh cảnh giới Tiên Thiên của hắn thế nào.