Anh ta muốn dựa vào lôi kiếp g iết chết Mạc Phàm, tranh thủ một đường sống.
Trái lại Mạc Phàm không chết, thiên ma bị đuổi đi, chính bọn họ cũng sắp xong rồi.
- Mạc Phàm, chắc chắn Long Ngạo Thiên sẽ không tha cho cậu.
Chúc Thiên Cực nghiến răng kêu lên.
- Anh ta sẽ không tha cho tôi, anh cảm thấy tôi sẽ tha cho anh ta à?
Mạc Phàm cười lạnh lùng nói.
Long Ngạo Thiên sẽ không tha cho hắn, giống như hắn sẽ không tha cho Long Ngạo Thiên.
Long Tuyệt chỉ như một con chó mà thôi, Long Ngạo Thiên diệt Mạc gia hắn, còn mang Tiểu Tuyết và Long Bác đi, hiện giờ thực lực của hắn đã tới Kim Đan kỳ, đợi hắn làm xong những chuyện khác, sẽ là lúc tới Tu Chân giới giết Long Ngạo Thiên.
Còn đám Chúc Thiên Cực này, đi chết đi.
- Hồi thiên!
- Ngưng nguyên!
Bốn chữ truyền từ miệng hắn ra, trận pháp giống trước xuất hiện, chẳng qua lúc trước Hồi Thiên Trận là năm tiểu viên, hiện giờ chỉ có hai, xuất hiện dưới chân Tần Vô Nhai và Ngao Thiên.
Ngay sau đó Chúc Thiên Cực thét lên một tiếng, cơ thể đám Chúc Thiên Cực nhanh chóng cát hóa, chỉ để lại một hạt châu.
Liên hoa dâng lên, trên mặt Tần Vô Nhai và Ngao Thiên tràn đầy khó tin, nhìn thực lực của mình nước lên thì thuyền lên, một viên Kim Đang đang nhanh chóng ngưng tụ lại ở đan điền bọn họ, năng lượng dao động càng ngày càng mạnh.
- Chuyện này…
Bọn họ một người bị xóa sạch tu vi, một người thì bị khoét Long Châu, có thể biến thành hình người là dựa vào Hóa Hình Đan mà ngũ lão cho, bọn họ đã không có hi vọng gì chữa trị tu vi.
Mạc Phàm chỉ nói bốn chữ, liền khôi phục thực lực của bọn họ.
Thủ đoạn kinh thiên địa khấp quỷ thần như vậy, đừng nói là từng thấy, bọn họ còn chưa từng nghe nói tới.
Hiện giờ lại xảy ra trên người bọn họ.
Hơn nữa bọn họ không chỉ khôi phục tu vi đơn giản như vậy.
Chỉ trong phút chốc, hai người đã hấp thu mấy viên hạt châu kia, thực lực cả hai đều tới cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, còn mạnh hơn trước một chút.
Không chỉ tu vi của hai người tăng lên không ít, cơ thể cũng biến từ một người tuổi già sức yếu thành một người đàn ông trung niên tráng niên chính trực.
Ngón tay Mạc Phàm sáng lên, Tam Thư và Tam Thánh Bút xuất hiện trong tay hắn.
Hắn cầm Tam Thánh Bút, văn tự ba màu bay từ trong Tam Thánh Bút ra, biến mất vào trong Tam Thư.
Hắn khẽ ném, Tam Thư và Tam Thánh Bút trôi nổi xung quanh Tần Vô Nhai.
Tần Vô Nhai nhìn thấy Tam Thư và Tam Thánh Bút, lông mày ông ta hơi nhíu lại.
- Mạc Phàm, cậu đây là?
- Trong đó có ghi lại những tâm đắc của tôi đối với thánh đạo, có đệ tử của Thánh Môn thông qua thứ này tu đến Hợp Thể kỳ, ông có thể tu đến mức nào, đều phải dựa vào tạo hóa của ông, lần này ông không nợ Mạc gia tôi, Mạc gia tôi cũng không nợ ông.
Mạc Phàm nói.
Tần Vô Nhai có thể thực hiện lời hứa, bảo hộ người Mạc gia hắn, tất nhiên hắn cũng không keo kiệt.
Tần Vô Nhai thân là chưởng môn của Nho Môn, ông ta đạt được công pháp thánh đạo, có thể đến Nguyên Anh kỳ đã không tệ rồi.
Tâm đắc của hắn đối với thánh đạo, kiếp trước có thể khiến một người tới cảnh giới Hợp Thể.
ể- Hợp Thể kỳ sao?
Vẻ mặt Tần Vô Nhai ngẩn ra, lập tức sửng sốt.
Tu luyện thánh đạo khó hơn tu sĩ bình thường nhiều, không ai giáo hóa, chỉ điểm, giải thích nghi ngờ, còn khó hơn lên trời, cả đời này có thể tới Nguyên Anh ông ta đã thỏa mãn rồi, tâm đắc của Mạc Phàm có thể khiến người ta đạt tới cảnh giới Hợp Thể sao?
Ông ta có biết cảnh giới này, cao hơn Nguyên Anh hai cấp bậc, chưa một ai từng dám nghĩ tới.
Nếu lúc trước Mạc Phàm nói vậy, chắc chắn ông ta sẽ không tin, nhưng bây giờ sao, ông ta sẽ tin chuyện này.
- Nếu có thể khiến tôi tới Nguyên Anh, tôi sẽ bảo vệ Mạc gia cậu ngàn năm.
Tần Vô Nhai nghiến răng nói.
- Nguyên Anh sao, Nguyên Anh không bảo vệ được Mạc gia tôi, sau này Mạc gia chúng tôi sẽ do Mạc gia bảo vệ, đi thôi, chúng ta đi cứu sống bọn họ.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, kéo Tiểu Vũ đi vào trong đại môn tiến vào Phong Thiên Chi Địa.
Đám người bao gồm ngũ lão, Tần Vô Nhai, Ngao Thiên cũng ở trong, tất cả đều đi vào trong đại môn, biến mất trước màn hình lớn.
Trước màn hình lớn là một vùng yên lặng, chỉ có thể nghe thấy mơ hồ tiếng tim đập.
Bọn họ không biết Mạc Phàm muốn làm gì, nhưng bọn họ vô cùng chắc chắn, ít ngày nữa Mạc Phàm sẽ xuất hiện trước mặt bọn họ.
Nếu không có gì có thể chế ngự Mạc Phàm, cả đám bọn họ sẽ thành vong hồn dưới tay Mạc Phàm.
- Làm sao bây giờ?
Không ít sĩ quan phụ tá hoặc thư ký lo lắng hỏi.
Không lâu sau, đám người thảo luận vệ tinh bị hủy tụ tập lại chỗ hình chiếu tin tức thế giới.
Lúc này trên mặt đám người tràn đầy âm u, không phải đang hút thuốc, thì rầu rĩ không vui uống rượu, không có ai mở miệng.
Mạc Phàm nuốt sống thần lôi còn đáng sợ hơn vũ khí tiên tiến, khả năng bọn họ giết được Mạc Phàm sẽ nhỏ hơn nhiều.
Rất lâu sau, người đàn ông ngồi ở vị trí trung tâm mở miệng nói bằng tiếng Anh.
- Các ông chuẩn bị đối phó Mạc Phàm thế nào?
- Còn có thể làm gì nữa, nếu Mạc Phàm dám rời khỏi Hoa Hạ, vũ khí tiên tiến của chúng ta sẽ lập tức nhắm về phía Hoa Hạ hết, xem ai diệt ai trước.
Một người đàn ông râu bạc trầm giọng nói.
Bọn họ không đối phó được Mạc Phàm, thì đối phó Hoa Hạ.
Mạc Phàm thân là người Hoa Hạ, ông ta không tin Mạc Phàm không sợ gì cả.
Người đàn ông râu bạc này mới mở miệng, trước mắt không ít người sáng lên.
- Tôi đồng ý với đề nghị của Lev, nếu Mạc Phàm trả thù, chúng ta sẽ dùng thủ đoạn tương tự.
Một người đàn ông da đen ánh mắt dữ dằn tiếp lời.
Mạc Phàm có thể sống sót dưới vũ khí tiên tiến, nhưng những người khác không có bản lĩnh này.
Nếu bọn họ cùng ra tay, chắc chắn Hoa Hạ sẽ không ngăn được tất cả vũ khí tiên tiến tấn công.
Phàm là có một vũ khí tiên tiến nổ tung ở Hoa Hạ, Mạc Phàm đều thành tội nhân của Hoa Hạ.
- Đây là một chủ ý không tệ.
Trước mắt những người khác sáng lên, phụ họa.
- Nếu Mạc Phàm dám tới trả thù, vậy cộng thêm cả chúng tôi nữa.
Những người khác nói theo.
Bọn họ đã bó tay chịu trói với Mạc Phàm, tuy biện pháp như vậy rất bỉ ổi, nhưng chỉ cần sống sót sẽ là người thắng.
- Ori, ông thấy thế nào?
Mọi người nhìn về phía người đàn ông ngồi giữa, hỏi.
- Không thể nghi ngờ sử dụng vũ khí tiên tiến với Hoa Hạ là lựa chọn tốt nhất, nhưng vẫn chưa đủ tốt.
Trong mắt Ori hiện lên thông minh, chậm rãi nói.
- Không tốt chỗ nào?
Những người khác nhíu mày nói.
- Mấy ông đều bị Mạc Phàm dọa sợ, chỉ nghĩ tới đe dọa, đã quên dụ dỗ rồi.
Ori giải thích.
Dùng vũ khí tiên tiến uy hiếp Hoa Hạ, quả thật là một biện pháp, nhưng uy hiếp này sẽ có khả năng dẫn tới Mạc Phàm trả thù điên cuồng.
- Ý của ông là?
- Chúng ta có thể nói cho Hoa Hạ, hệ thống vũ khí tiên tiến của chúng ta bị người ta xâm nhập, dẫn tới vũ khí tiên tiến được phóng ra, chúng ta có thể bồi thường cho Mạc Phàm, nếu Mạc Phàm tiếp nhận, chuyện này xóa bỏ, Mạc Phàm không đồng ý, chúng ta chỉ cóthể cùng phóng vũ khí về phía Hoa Hạ.
Ori nói với vẻ bình tĩnh.
Làm như vậy cũng là uy hiếp, nhưng cho Mạc Phàm một bậc thang, sẽ dễ tiếp nhận hơn nhiều.
- Vậy bồi thường cái gì?
Có người khẽ nhíu mày nói.
Nếu Mạc Phàm công phu sư tử ngoạm, bọn họ không dễ giao ra đâu.
- Mạc gia có nơi như Phong Thiên Chi Địa, chúng ta bồi thường cái gì, cậu ta cũng không thèm nhìnmột cái, bồi thường ít tiền là được rồi.
Ori hơi nhếch miệng nói.
Bồi thường chỉ là một cách nói mà thôi, cho dù bồi thường một đô la cũng được.
Ông ta vừa nói câu này xong, những người khác đều gật đầu cười, u ám ở trên trán biến mất.
- Vậy tôi đi đàm phán với hội ngũ lão chuyện này.
Lev đập bàn đứng dậy, cười nói.
Mọi người tản đi.