Nói là gả Dạ Tình cho vương tử Carter, đơn giản là dùng Dạ Tình làm tế phẩm cho ban ân lần hai của Carter.
Ông ta biết có khả năng Mạc Phàm có quan hệ với Dạ Tình, nhưng ông ta không phải Bạch Vô Thành Bạch gia, không yếu ớt và ngu ngốc như thế, sao ông ta có thể đưa Dạ Tình cho Carter?
Dùng hạnh phúc của Dạ Tình đổi lấy vị trí hội trưởng Long Hoa Hội đã khiến ông ta xấu hổ nửa đời, sao ông ta có thể đưa Dạ Tình làm tế phẩm.
ể ế ếCho dù không có người của Thanh Bang tới, ông ta hoàn toàn có thể đến Sơn Ngoại Sơn một chuyến, tìm Nho Môn giúp đỡ.
- Chuyện này đến đây thôi, nếu các cậu dám đánh chủ ý với con gái tôi, tôi sẽ diệt Thanh Bang các cậu!
Dạ Vô Nhai không khách sáo nói.
Tu La giống như sớm đã dự đoán được, trên mặt không có một chút bối rối.
- Hội trưởng Dạ quá lo rồi, tôi chỉ nói là tung tin mà thôi, đúng rồi, vương tử Carter đã tìm được một công chúa có huyết thống Thần Tộc, hơn nữa sẽ bí mật cưới công chúa này làm vợ, có phải lần này hội trưởng Dạ có thể yên tâm rồi không, hội trưởng Dạ chỉ cần mang Dạ đại tiểu thư tới làm khách, như thế là đủ rồi, ông xem như vậy thế nào?
- Ha ha, cậu nghĩ tôi là đứa bé ba tuổi à, dùng kỹ xảo cấp thấp như vậy tới vũ nhục chỉ số thông minh của tôi, xem ra mấy năm nay Thanh Long cũng không phát triển mấy.
Dạ Vô Nhai hừ lạnh một tiếng, bất mãn nói.
Dạ Tình là Âm Dương Chi Thể hiếm có, đây không phải là lần đầu tiên Thần Điện đánh chủ ý với chuyện này, đều bị ông ta từ chối.
Nếu ông ta đưa Dạ Tình đến Chúng Thần Sơn, còn có đường sống sao?
- Nếu hội trưởng Dạ còn lo lắng, hội trưởng Dạ và Dạ đại tiểu thư không cần tự mình trình diện, bảy ngày sau Mạc Phàm sẽ đến Nhật quốc, hội trưởng Dạ để tôi mang nha hoàn Tiểu Lan bên cạnh Dạ đại tiểu thư đi, sau đó đưa một thứ như tín vật của Dạ đại tiểu thư cho chúng tôi, chúng tôi sẽ giao cho Mạc Phàm, cũng nói Dạ đại tiểu thư bị chúng tôi cưỡng ép, như vậy được chưa?
Tu La cười khẽ hỏi.
Dạ Vô Nhai nhướn mày, trầm ngâm một lát.
- Trái lại chuyện này thì có thể.
Tuyệt đối không thể đưa Dạ Tình đến Chúng Thần Sơn, nhưng đưa Tiểu Lan qua đó cũng không phải không được.
- Được rồi, cảm ơn hội trưởng Dạ đã phối hợp, nhưng ngoại trừ chuyện này, bang chủ chúng tôi còn hi vọng hội trưởng Dạ giúp chúng tôi một chuyện.
- Chuyện gì?
- Nếu bên chúng tôi liên lạc mấy đại thế lực, bang chủ chúng tôi cảm thấy còn cần làm suy yếu thế lực bên phía Mạc Phàm, ví dụ như bây giờ tên tiểu tử Mạc Phàm kia là đội trưởng của tiểu đội Thanh Long Long Tổ đúng không?
Muốn đánh bại người như Mạc Phàm, không thể lơ là.
Bọn họ đủ cường đại là không đủ, còn cần khiến Mạc Phàm trở nên yếu hơn.
Hiện giờ Mạc Phàm là Long Vương của tiểu đội Thanh Long Long Tổ, lấy chức vụ này của Mạc Phàm trước, sẽ chém rụng từng sợi nhỏ bên người Mạc Phàm.
Chém rụng hết, còn có đạo lý không thể thắng sao?
- Nếu thân phận Long Vương của Mạc Phàm mất dễ như cậu nghĩ, tôi đã sớm ra tay rồi.
Dạ Vô Nhai nói.
Hiện giờ Mạc Phàm như mặt trời ban trưa, bây giờ có không biết bao nhiêu người hi vọng Mạc Phàm gia nhập bọn họ, Long Tổ ném bảo bối như vậy đi, trừ phi đầu người của Long Tổ xảy ra vấn đề.
- Quả thật trước kia không thể làm được, nhưng ông đừng quên vừa rồi Mạc Phàm đã làm gì?
- Hửm?
Dạ Vô Nhai nhướn mày, trong đôi mắt chớp lóe dị sắc, nhưng lập tức biến mất.
Mạc Phàm làm gì, sao ông ta có thể không biết, vừa rồi Mạc Phàm thả Long Vương U Châu mới tóm được.
- Có một chuyện hẳn là hội trưởng Dạ đã nghĩ tới?
Tu La cười nói.
Năm đó vì phong ấn Long Vương U Châu, Long Tổ hao phí khí lực rất lớn, cũng mất đi không ít người, ngoại trừ bốn đại đội trưởng Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ ra, 27 thành viên chiến đấu chỉ có 10 người quay về.
Lúc đó trên dưới Long Tổ tiếng oán than dậy đất.
Người nhà của người bị Long Vương U Châu giế t chết vào trong Tỏa Long Tỉnh nhiều lần, muốn tìm Long Vương U Châu báo thù.
Sau khi những người này bị ngăn cản, đúng lúc gặp được hàng loạt Thủy Tộc U Châu tiến đến giải cứu Long Vương U Châu.
Một hồi đại chiến, gần như không có giải thích liền bắt đầu.
Thủy Tộc U Châu đột kích, Long Tổ vốn có chuẩn bị.
Không lâu sau, những Thủy Tộc này thành cá trong chậu, tất cả Thủy Tộc U Châu tới bị một lưới bắt hết, một hồi tàn sát được triển khai.
Cấp cao Long Tổ vốn định nhốt những yêu tộc này, đổi lấy thành viên Long Tổ bị Thủy Tộc U Châu bắt đi.
Nhưng những người đó giết đỏ cả mắt rồi, không thể cản lại được.
Cuối cùng thủ đô thành nơi tàn sát, máu chảy thành sông, cả Thủy Tộc cho dù là nam nữ già trẻ đều bị giết sạch.
Có thể nói Thủy Tộc U Châu có thâm cừu đại hận với không ít người của Long Tổ.
Mạc Phàm không thương lượng với cấp cao Long Tổ, không chỉ cứu Long Vương U Châu, cho Long Vương U Châu Long Tiên Đan, còn để Long Vương U Châu chạy mất, làm người tốt thì làm đến cùng, không biết trong vô hình đã đắc tội rất nhiều người.
Mạc Phàm chỉ là một tiểu Long Vương trong Long Tổ, cũng không phải Long Vương chân chính của Long Tổ, đối với những người nhiều thế hệ ở Long Tổ, Mạc Phàm chỉ là người ngoài.
Ngoài ra uy vọng của Mạc Phàm ở Long Tổ không hề cao, cho tới nay, nếu như không phải Giang Thành nỗ lực bảo vệ Mạc Phàm, Mạc Phàm đã sớm bị Long Tổ đuổi ra ngoài.
Bây giờ Mạc Phàm lại làm chuyện khiến nhiều người tức giận như vậy, lúc này Dạ Vô Nhai đi châm ngòi thổi gió, chắc chắn đám người Long Tổ sẽ tới gây sự với Mạc Phàm.
Có lẽ có một số người đã quên cừu hận khi đó, dù sao chuyện này đã qua 6, 7 trăm năm, đã sớm quên mất.
Nhưng nếu là người của những gia tộc chết trên tay Thủy Tộc U Châu, vậy kết quả khác rồi.
Cho dù thanh danh của Mạc Phàm lớn đến đâu, Long Tổ cũng tuyệt đối không nuôi một con chó không nghe lời.
Nhất là Mạc Phàm còn tạo ra nhiều kẻ địch cường đại như vậy ở bên ngoài.
Nếu anh ta là Long Vương của Long Tổ, cũng sẽ đuổi Mạc Phàm khỏi Long Tổ.
- Chủ ý này không tệ.
Dạ Vô Nhai nghĩ một lát, gật đầu nói.
Đuổi Mạc Phàm khỏi Long Tổ, coi như là Long Hoa Hội bọn họ cho Mạc Phàm chút giáo huấn nhỏ.
- Vậy chuyện này giao cho hội trưởng Dạ nhé, chút việc nhỏ ấy đối với hội trưởng Dạ mà nói, hẳn là không cần tốn sức?
Tu La cười nịnh nọt nói.
- Chuyện này giao cho tôi là được.
Dạ Vô Nhai trầm giọng nói.
Giọng nói vẫn gượng gạo như trước, nhưng lông mày nhíu chặt đã giãn ra.
Ông ta nắm giữ địa mạch thủ đô, Hải Nhãn trong Tỏa Long Tỉnh thông với U Châu, hiện giờ trận pháp bên trong đã bị hủy, bắt mấy Thủy Tộc U Châu đi giết người Long Tổ, không tính là gì đối với ông ta.
- Được rồi, có phải bây giờ tôi có thể rời đi hay không, hội trưởng Dạ?
Tu La cười hỏi.
Dạ Vô Nhai vung tay lên, bụi đất, thổ thạch quanh Tu La lập tức rơi xuống đất.
- Cảm ơn hội trưởng Dạ khoan hồng độ lượng, tôi đi trước một bước.
Tu La âm dương quái khí cười nói, cơ thể chậm rãi biến mất vào trong thổ địa, biến mất không thấy.
Tu La rời đi, trong mắt Dạ Vô Nhai chớp lóe tinh quang, nhìn về phía Mạc Phàm rời đi.
Ông ta vốn định tự mình đến Sơn Ngoại Sơn một chuyến, mời cao thủ Nho Môn đối phó Mạc Phàm, nếu Thanh Bang liên lạc được với nhiều người như thế, vậy để Mạc Phàm sống thêm vài ngàyđi.
Ông ta đứng yên rất lâu, lúc này mới rời khỏi Yến Sơn.
Theo ông ta rời đi, một đạo sóng ngầm lan tràn khắp thủ đô.