Mục lục
Thần Y Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Phàm khẽ nhíu mày, trong đôi mắt hắn lóe lên giận dữ, sau đó khôi phục như thường.  

- Là anh ta, vậy thì chẳng trách.  

Người trong màn khói không phải ai khác, đúng là Trương Siêu bạn trai kiếp trước của chị họ.  

Khi ở Đông Hải, hắn phế hai chân Trương Siêu, Trương gia cũng vì mua la bàn kia mà nhà tan cửa nát, bởi vì từ đó về sau Trương Siêu không dây dưa với chị họ nữa, Trương gia cũng không có năng lực trả thù Mạc gia, nên hắn không đuổi tận giết tuyệt.  

Cho dù sau đó hắn nghe A Hào nói Trương Siêu mất tích, cũng không để ở trong lòng.  

Không ngờ người đánh Bàn Tử thành như vậy mà không giết, thực ra là Trương Siêu.  

So với lúc trước, Trương Siêu hiện giờ nhìn hơn 20 tuổi, thành thục hơn rất nhiều, dâm tà và hung ác trong mắt cũng nhiều hơn trước.  

Nếu lúc trước Trương Siêu là tiểu ngạ lang, Trương Siêu hiện giờ như mãnh thú viễn cổ nhốt rất lâu mới được thả ra.  

Nếu là anh ta, vậy chị họ mất tích có thể lý giải rồi.  

Mạc gia có nhiều người như vậy, nhưng cứ chọn chị họ để ra tay, chỉ có Trương Siêu mà thôi.  

- Không phải anh ta mất tích rồi sao?  

Hoàng Dao Dao ngạc nhiên hỏi.  

- Mất tích, nhưng không phải chết.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Cho dù là người chết cũng có khả năng sống lại, mất tích thì tính là gì.  

Ở Tu Chân giới có không ít ví dụ như vậy, một người chết nhiều năm khi xuất hiện, thực lực mạnh hơn trước vô số lần.  

- Chúng ta làm sao bây giờ, hiện giờ thực lực của Trương Siêu rất lợi hại.  

Hoàng Dao Dao hỏi.sau khi Bàn Tử đạt được công pháp Mạc Phàm đưa, bình thường có thời gian đều tu luyện, chỉ trong một năm ngắn ngủi đã tới Thiên Tiên Tông Sư.  

Bàn Tử không biểu lộ thực lực ở trước mặt người khác, nhưng từng biến thành một người khác tới Thiếu Lâm Võ Đang, những người ở trong núi nhiều năm đều không phải đối thủ của anh ta.  

Nhưng hoàn toàn không đủ nhìn dưới tay Trương Siêu, giống như một con thú con gặp mãnh thú trưởng thành.  

- Tôi sẽ tìm được anh ta, khiến anh ta vĩnh viễn không còn trên đời này.  

Mạc Phàm lạnh lùng nói.  

Hắn đã cho Trương Siêu cơ hội, Trương Siêu còn dám ra tay với Mạc gia, ra tay với chị họ, vậy Trương Siêu đừng sống nữa.  

- Mấy ngày này cô ở Mạc gia với Bàn Tử đi, đợi tôi quay về hãy rời đi.  

Mạc Phàm nói với Hoàng Dao Dao.  

Nguyệt Hạ Chi Dực, Pháp Thần Horus, Hải Thần và gia tộc Wiki sẽ theo tứ phương tới, chỉ sợ Huyết Ma đã xâm nhập không ít người vào Hoa Hạ, tông môn ẩn thế cũng hạ Bất Hưu Lệnh, dựa theo những lời Âu Dương Nhược Tuyết nói lúc trước, chắc chắn hội ngũ lão không bảo vệ được Mạc gia mấy ngày.  

Nhưng chỉ cần hắn còn ở đây một ngày, hội ngũ lão sẽ không để trang viên Mạc gia bại lộ dưới vệ tinh của thế lực ngoại quốc.  

Dựa vào lực lượng khác, không ai có thể xông vào Mạc gia, hắn hoàn toàn có thể chuyên tâm đối phó những người đó.  

Đối với Bàn Tử và Hoàng Dao Dao mà nói, nơi an toàn nhất trên Địa Cầu là Mạc gia.  

- Được.  

Hoàng Dao Dao gật đầu.  

- Cần gì thì phân phó Trận Linh, anh ta sẽ thỏa mãn tất cả yêu cầu của hai người, đợi Bàn Tử tỉnh lại, hai người ra khỏi mật thất này, sau đó nói câu xin lỗi với cậu ấy giúp tôi.  

Mạc Phàm nhìn thoáng qua Bàn Tử nói.  

Một đời này tuy hắn cứu Bàn Tử trở về, không giống kiếp trước chỉ có thể nhìn cơ thể Bàn Tử dần trở nên lạnh lẽo, cuối cùng hóa thành tro tàn trong hỏa diễm, nhưng vết thương của Bàn Tử nặng hơn kiếp trước, đây cũng là chuyện hắn không thể chịu được.  

- Không cần, nếu không có anh, có khả năng tôi và Bàn Tử không thể ở bên nhau, bây giờ kiêu ngạo lớn nhất của anh ấy là có người bạn như anh.  

Trên mặt Hoàng Dao Dao lộ ra rất nhiều cảm xúc, nói.  

- Có cậu ấy làm bạn là vinh hạnh lớn nhất của tôi.  

Trong mắt Mạc Phàm lộ ra chân thành, nói.  

Tuy một đời này hắn tiếp xúc càng ngày càng ít với Bàn Tử, nhưng sức nặng của Bàn Tử ở trong lòng hắn không giảm, còn tăng hơn.  

- Tôi sẽ nói những lời này cho Bàn Tử, chắc là anh ấy sẽ hưng phấn mấy ngày không ngủ mất.Hoàng Dao Dao cười khanh khách nói.  

- Ừm, cô cũng nghỉ ngơi một lát đi, tôi đi an bài một số chuyện, sau đó đi gặp Trương Siêu một lần.  

Ánh mắt Mạc Phàm phát lạnh nói.  

- Được.  

Hoàng Dao Dao gật đầu.  

Mạc Phàm lại an bài Trận Linh vài câu, lúc này mới mang Moria và hỏa trận tràn ngập màn khói rời đi.  

..  

Trong sảnh chính Mạc gia, vẻ mặt Mạc Phàm lãnh khốc ngồi ở vị trí trung tâm.  

- Chu Hiệt, Tần Kiệt, Chu Trường Hoằng, A Hào, Vong Linh Titan, Băng Ma, Liệt Hỏa, Bạch Tử Hàn tới gặp tôi.  

Mạc Phàm nói liên tiếp mấy cái tên, quát.  

Giọng nói không cao, nhưng truyền vào trong tai những người này ở mỗi góc Mạc gia.  

Những người này có người đang tu luyện, có người đang bận việc, bọn họ nghe thấy giọng nói này thì vẻ mặt thay đổi, bóng dáng nhoáng lên một cái nhanh chóng đến sảnh chính Mạc gia.  

Chỉ trong phút chốc tất cả đã tới đông đủ.  

Áp lực cường đại bao phủ bên trong sảnh chính.  

- Bái kiến Mạc tiên sinh!  

Đám người này cùng nói.  

Mạc Phàm nhìn thoáng qua những người này, trong mắt lóe lên vui mừng.  

Những người này vốn không có thực lực mạnh, đây là nhóm hắn truyền công đầu tiên.  

Vong Linh Titan, Ác Linh Vương và Băng Ma vì thể chất đặc biệt, cộng thêm tu luyện pháp môn của hắn đã tới Thần Cảnh.  

Đám Chu Hiệt thì thiếu chút nữa, nhưng đã tới Tiên Thiên Tông Sư hậu kỳ, nửa bước Thần Cảnh.  

Cho dù không phải Thần Cảnh, cũng có thể phát huy ra thực lực Thần Cảnh.  

Ở nơi có linh khí cằn cỗi như Địa Cầu có thể tăng thực lực nhanh như như vậy, đã không tệ rồi.  

Hắn vươn một tay ra, lấy tám nhỏ một to cái ngọc bàn ra.  

Hắn ném ra, ngọc bàn bay tới trước mặt chín người, cái nhỏ bay tới trước người đám Chu Hiệt, cái to thì bay tới trước người Bạch Tử Hàn.  

- Tám người đến bát phương Hoa Hạ, phóng ngọc bàn này ở đó, đây là phương pháp sử dụng.  

Ngón tay Mạc Phàm khẽ búng, tám đạo quang bay về phía mi tâm tám người, trong chớp mắt đã nhập vào trong mi tâm tám người.  

Một số hình ảnh và chú ngữ xuất hiện trong đầu bọn họ.  

- Sư phụ, đây là?  

Chu Hiệt cảm thấy khó hiểu hỏi.  

- Mang tới bát phương, thứ này sẽ dẫn tới một đám người, nếu bọn họ truyền tống thông qua ngọc bàn này, mọi người quay về theo bọn họ, nếu không mọi người cưỡi ngọc bàn này tiến lên thiên lý, gặp được người xâm lấn Hoa Hạ, diệt, không để lại một ai.  

Trong mắt Mạc Phàm hiện lên chút lạnh lẽo, nói.  

Nếu hắn có thể tăng lên một cảnh giới, có thể trực tiếp phân ra mấy mình hoành lập bát phương, cản toàn bộ những thế lực ngoại quốc này.  

Hiện giờ hắn vẫn chưa làm được bước đó, nhưng cũng không có vấn đề gì.  

Không phải những thế lực này muốn tiến vào Hoa Hạ từ mỗi phía sao, có thể.  

Nhưng nếu những người này không chơi theo quy tắc của hắn, vậy thì để tám người này hoành sát bát phương.  

Chín ngọc bàn này là do hắn luyện chế lúc trước, chính vì chuẩn bị cho ngày hôm nay.  

Người tiến vào có thể truyền tống đến tổng bàn, ra có thể tiến lên thiên lý.  

- Thứ này thì sao?  

Bạch Tử Hàn nhíu mày hỏi.  

- Cái của cô sao?  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Bạch Tử Hàn một cái.  

- Đi để trên đỉnh Hoa Sơn, đợi người luận kiếm.  

Mạc Phàm nheo mắt lại, nói rất nghiêm túc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK