Mục lục
Thần Y Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước trang viên Mạc gia, bốn người kia vừa rời đi, đám Tiểu Tuyết bước ra khỏi xe, vẻ mặt lo lắng đến bên cạnh Mạc Phàm.  

- Đi thôi, dẫn mọi người đi xem trang viên Mạc gia tôi.  

Mạc Phàm thu lại sắc lạnh trên mặt, giống như chưa có gì xảy ra, cười nói với Tiểu Tuyết.  

Đám Tiểu Tuyết thấy Mạc Phàm làm như không có chuyện gì, vẻ lo lắng trên mặt càng dày đặc hơn.  

Mạc Phàm cười khẽ, ý niệm vừa động.  

Trên không trang viên Mạc gia, đốm lửa tạo thành lưới to như bóng đèn vừa bật, bên trên có vô số tia lửa không đếm được chậm rãi sáng lên.  

Một kích vừa rồi của Tứ Tượng Yên Không Trận, cả tỉnh Giang Nam cũng có thể cảm nhận được uy lực của nó, nhưng không thể làm gì được cái lưới này, chỉ dập tắt tia lửa trên đó.  

Những tia lửa này vừa sáng lên, nhanh chóng tản ra.  

Một đám như đèn Khổng Minh thổi về phía bầu trời, biến mất trong trời đêm, lộ ra Hộ Trang Đại Trận trong trang viên Mạc gia.  

Hào quang trên Hộ Trang Đại Trận chớp lóe, màn hào quang chậm rãi mở ra, tách sang hai bên, cha mẹ Mạc Phàm và đám người Mạc gia đi từ trong đại trận ra.  

Bọn họ nhìn thấy đám Mạc Phàm cách đó không xa, lúc này vẻ mặt nghiêm trọng mới dịu đi chút.  

Trước mắt Tiểu Vũ sáng lên, thân thể nhỏ xinh chạy đến bên cạnh Mạc Phàm, giống như đứa con nít không lớn, nhào vào người Mạc Phàm.  

- Anh, cuối cùng anh cũng trở về, tiểu hồ ly và Chu Hiệt tỷ đâu ạ?  

Tiểu Vũ không thấy tiểu hồ ly và Chu Hiệt, hơi lo lắng hỏi.  

- Gia tộc bắt tiểu hồ ly đã bị anh xử lý xong rồi, bây giờ Chu Hiệt đang ở Mạc Bắc giúp Phỉ Phỉ đóng phim, tiểu hồ ly đến một nơi rất an toàn, lát nữa anh sẽ nói với em.  

Mạc Phàm lắc đầu cười, cưng chiều ôm lấy Tiểu Vũ nói.  

ể ồ ế ểChuyện tiểu hồ ly đến Thanh Khâu, một hai câu cũng không giải thích được, tìm cơ hội giải thích với Tiểu Vũ vậy.  

Bây giờ hắn càng có chuyện quan trọng phải làm hơn.  

Tiểu Vũ không hỏi nhiều, ngoan ngoãn đáp.  

- Vậy anh đừng quên đó.  

Mạc Phàm cười véo má trắng noãn như búp bê sứ của Tiểu Vũ.  

- Anh, vừa rồi nổ mạnh lợi hại thật, anh không sao chứ?  

Tiểu Vũ ân cần hỏi han.  

Động tĩnh lớn như vậy, ngoài tỉnh Giang Nam cũng cảm nhận được, trang viên Mạc gia bọn họ đứng mũi chịu sào, tất nhiên không có khả năng không biết.  

Tuy bọn họ ở bên trong động thiên, nhưng cảm nhận được động thiên lắc lư, càng không nói Mạc Phàm ở bên ngoài.  

- Anh không sao, yên tâm đi, sẽ không có lần sau.  

Mạc Phàm cảm thấy ấm áp, cười nhạt nói.  

Lần này để mấy người bố trí thành công Tứ Tượng Yên Không Trận là may mắn của bọn họ, không có khả năng có lần sau.  

Khi hắn nói chuyện với Tiểu Vũ, đám cha mẹ Mạc Phàm lo lắng đi tới.  

- Tiểu Phàm, bọn họ là?  

Lão mẹ Mạc Phàm thấy Mạc Phàm không sao, nhìn thấy đám Tiểu Tuyết bên cạnh Mạc Phàm, hỏi.  

Muộn như vậy mà Mạc Phàm đưa mấy cô gái về Mạc gia, chắc chắn quan hệ không tầm thường.  

- Cô ấy là?  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, còn chưa nóihết.  

Bạch Vô Song đứng bên cạnh lão mẹ Mạc Phàm ngây ngốc, trong mắt nhìn Tiểu Tuyết hiện lên dị sắc.  

- Tiểu Tuyết, cháu là Tiểu Tuyết sao?  

Bạch Vô Song hơi kích động nói.  

Khi cô rời khỏi Bạch gia, Tiểu Tuyết còn nhỏ.  

Tuy con gái 18 tuổi sẽ thay đổi, nhưng Tiểu Tuyết vẫn có nét giống trước đây.  

Huống chi bên cạnh Tiểu Tuyết là Bạch Tiểu Hàn và Bạch Tiểu Manh cô từng gặp trước đó, càng có khả năng là Tiểu Tuyết.  

- Cô?  

Vẻ mặt Bạch Tiểu Tuyết khẽ đổi, không tự chủ nói.  

Chuyện Bạch Vô Song ở Mạc gia, Mạc Phàm đã nói cho cô, chắc chắn mỹ phụ có vài phần tương tự cha cô là cô của cô rồi.  

Đôi mắt Bạch Vô Song ửng đỏ, sợ hãi vui mừng hiện lên trong mắt cô.  

- Tiểu Ngọc, mau gọi chị, chị ấy là Tiểu Tuyết tỷ mẹ từng nói với con.  

Bạch Vô Song vội vàng nói với Tiểu Ngọc.  

Tiểu Ngọc nhút nhát nhìn Bạch Tiểu Tuyết, một lúc lâu sau mới nói mấy chữ.  

- Tiểu Tuyết tỷ, em là Tiểu Ngọc.  

Tiểu Tuyết cười thân thiết, đi đến nắm tay Tiểu Ngọc, trong mắt tràn đầy cưng chiều.  

- Anh, Tiểu Ngọc và Tiểu Tuyết là chị em, anh và Tiểu Tuyết tỷ có quan hệ gì thế?  

Tiểu Vũ ở bên cạnh che má, tò mò hỏi.  

- Cô ấy là bạn gái của anh, sau này là chị dâu của em, biết chưa?  

Mạc Phàm nhếch miệng, cười khẽ nói.  

Mạc Phàm vừa nói những lời này, không ít người sửng sốt, sau đó vui mừng hiện lên trên mặt không ít người, cũng có mấy người lộ ra vẻ phức tạp.  

- Tiểu Phàm, Bạch tiểu thư là bạn gái con sao?  

Một lát sau, lúc này lão mẹ Mạc Phàm mới lấy lại tinh thần hỏi.  

Nếu Giang Nam có bảng tiểu thư khuê các, nhất định đại tiểu thư Bạch gia sẽ đứng đầu, có không biết bao nhiêu đệ tử Giang Nam muốn cưới đại tiểu thư Bạch gia về nhà.  

Nhưng Bạch gia là thế gia số một tỉnh Giang Nam, trừ phi là thế gia ngàn năm như mặt trời ban trưa ở tỉnh Giang Nam, nếu không cho dù ngàn năm cũng không cưới được đại tiểu thư Bạch gia.  

Bà vốn có ý thúc giục Mạc Phàm nhanh tìm bạn gái, ai biết Mạc Phàm dẫn đại tiểu thư Bạch gia trở về, giống như nằm mơ.  

- Chào chú dì, cháu tên là Bạch Tiểu Tuyết, bạn gái của Tiểu Phàm.  

Tiểu Tuyết khẽ cúi người chào cha mẹ Mạc Phàm, thoải mái nói.  

- Đây là bà nội Tiểu Phàm cho dì, dì tặng cháu, nếu sau này tiểu tử này bắt nạt cháu, cháu cứ nói cho dì biết, dì trút giận giúp cháu.  

Lão mẹ Mạc Phàm lấy vòng tay trên cổ tay như do Kê Huyết Ngọc mài thành, đưa cho Tiểu Tuyết.  

- Dì, chuyện này…  

Tiểu Tuyết lộ ra vẻ khó xử, nhìn về phía Mạc Phàm.  

Cô thân là đại tiểu thư Bạch gia, tất nhiên kiến thức không kém.  

Kê Huyết Ngọc này vốn hiếm có, chế tác lại tinh tế như thế, còn lâu năm, chắc chắn không phải thứ bình thường, huống chi chuyện này còn một tầng ý khác.  

- Em nhận lấy đi.  

Mạc Phàm cười nói.  

Chiếc vòng tay này là bảo vật tổ truyền của Mạc gia, có lịch sử trên trăm năm, cho dù là lúc Mạc gia gặp khó khăn, lão mẹ cũng không bán chiếc vòng này đi, muốn để lại cho con dâu.  

Kiếp trước lão mẹ không đợi được đến lúc đưa cho Tiểu Tuyết, một đời này có thể bỏ qua được sao?  

- Cảm ơn mẹ.  

Bạch Tiểu Tuyết vươn một cánh tay trắng nõn ra, cười nói.  

Lão mẹ Mạc Phàm cười hài lòng, đeo vòng tay cho Tiểu Tuyết.  

- Mẹ, mẹ cho chị dâu, vậy đồ cưới của con thì sao?  

Tiểu Vũ thấy Tiểu Tuyết nhận lễ vật, nghịch ngợm nói.  

- Con lớn như vậy còn bắt anh trai ôm, không gả được, không có đồ cưới.  

Lão mẹ Mạc Phàm nói đùa.  

- Làm sao có thể, người ta đáng yêu như thế, có phải không anh.  

Tiểu Vũ bĩu môi bất mãn nói.  

Mạc Phàm sờ đầu Tiểu Vũ, người một nhà nói nói cười cười đón đám Tiểu Tuyết vào trong động thiên Mạc gia.  

Vừa mới tiến vào động thiên Mạc gia không lâu, cha Mạc Phàm do dự vài lần, vẫn mở miệng.  

- Tiểu Phàm, hình như người khiêu chiến con rất lợi hại, con có nắm chắc đối phó ông ta không?  

Lúc ông chưa tu luyện, còn không biết tu sĩ lợi hại biết bao nhiêu.  

Mấy ngày nay ông tiếp xúc với công phu, mới biết được đáng sợ trong đó.  

Điều này cũng như không trèo lên núi không biết núi cao, không xuống biển không biết biển sâu thế nào.  

Vạn Thiên Tuyệt này có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy, cho dù là vũ khí tiên tiến cũng không chắc làm được như thế, chắc chắn Vạn Thiên Tuyệt không kém.  

Cha Mạc Phàm mới mở miệng, sắc mặt không ít người khó coi, vùng mây đen hiện lên trên lông mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK