Mục lục
Thần Y Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Rầm!” Búa đập lên cây cổ thụ ba người ôm không hết, cổ thụ lập tức chia ra làm đôi, có mấy chục cây bị chia đôi liên tục cùng với bụi bặm bay lên, búa này mới dừng lại.  

Mắt cô gái và người đàn ông kia mở to, còn khiếp sợ hơn nhìn thấy Quỷ Vương.  

Phải biết rằng đến cảnh giới của Quỷ Vương, tiểu quỷ bình thường không thể sánh bằng được.  

Cánh tay của Quỷ Vương Bắc Lăng còn cứng hơn sắt thép, pháp khí bình thường đều không làm gì được, cho dù là cửu tiêu thần lôi có thể khắc chế quỷ vật, đánh lên người Quỷ Vương Bắc Lăng cũng không làm gì được ông ta.  

Nhưng Mạc Phàm chỉ giơ tay chỉ đã phế một tay của Quỷ Vương.  

Nếu không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy, chắc chắn bọn họ cho rằng Quỷ Vương Bắc Lăng làm bằng giấy.  

- Chuyện này…  

Bốn trưởng lão đang không ngừng tạo pháp ấn, thấy Quỷ Vương Bắc Lăng chỉ còn lại một cánh tay, động tác trên tay cũng dừng lại, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi.  

Mạc Phàm không nhiều tuổi, đã có bản lĩnh như vậy, cho dù bọn họ dùng toàn lực đối phó cũng chưa chắc làm được như vậy.  

Bốn người chỉ liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, không chỉ không lo lắng, trái lại cười hung ác nham hiểm.  

Chỉ chém rụng một tay Quỷ Vương mà thôi, Chính Nhất Giáo bọn họ từng chém Quỷ Vương Bắc Lăng chỉ còn lại cái đầu lâu, vẫn để Quỷ Vương Bắc Lăng trốn thoát về Loạn Tàng Sơn, không lâu sau liền khôi phục như thường.  

Có Mạc Phàm làm tiêu hao thực lực của Quỷ Vương Bắc Lăng giúp bọn họ, đúng lúc bọn họ có thể bắt được Quỷ Vương Bắc Lăng, đạt được quỷ tỉ trong tay ông ta.  

Chỉ là đạo sĩ mặt sẹo trong bốn người cười lạnh lùng.  

- Bắc Lăng, ông không chỉ càng sống càng già nhưng không ai kính, bắt đầu bắt nạt hậu bối, bây giờ ngay cả hậu bối cũng không phải đối thủ.  

Thân thể Quỷ Vương Bắc Lăng nhoáng lên một cái, lùi đến nơi cách Mạc Phàm hai mét, gương mặt trắng nõn xanh mét, ánh mắt âm tình bất định, không dám có chút lơ là.  

Ý niệm của ông ta vừa động, hắc khí cuồn cuộn vờn quanh bờ vai ông ta, hắc khí tán đi, một cánh tay mới xuất hiện.  

Một tay ông ta vươn về phía cự phủ biến mất, một lực lượng vô hình xuất hiện.  

“Rầm!” một tiếng, búa nhấc lên âm phong, bay vào trong tay ông ta.  

ể- Tiểu tử, cậu là ai?  

Mạc Phàm chỉ giơ tay chỉ, vậy mà có thể hủy một tay của ông ta, ông ta có cảm giác chỉ cần Mạc Phàm nguyện ý, vừa rồi không chỉ hủy một tay mà thôi, có khả năng tất cả quỷ thể của ông ta đều bị diệt.  

Gặp phải người có bản lĩnh như vậy, ông ta không thể khinh thường.  

- Tôi đã nói rồi, ông còn chưa có tư cách biết tên tôi, nhưng có một chuyện có thể nói cho ông, ông không nên luyện chế Vạn Anh Đàn này, lại càng không nên luyện chế Vạn Anh.  

Mạc Phàm lấy Vạn Anh Đàn đạt được từ tay người đàn ông gầy khô ra, nói.  

- Hửm?  

Quỷ Vương Bắc Lăng nhíu mày, sắc mặt hung ác nham hiểm hơn vài phần.  

Sao ông ta có thể không biết cái bình này, đây là Vạn Quỷ Anh cuối cùng ông ta cần để luyện chế Vạn Anh.  

Nhưng trước đó không lâu, ông ta cảm nhận được đồ đệ của mình bị người ta giế t chết, lúc này mới tỉnh lại từ trạng thái bế quan, thì cảm nhận được đám người Chính Nhất Giáo.  

Ông ta tưởng rằng người của Chính Nhất Giáo giết đồ đệ của ông ta, ai biết là Mạc Phàm.  

- Cậu giết đồ đệ của tôi?  

- Không sai.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

- Cậu giết đồ đệ của bổn vương, vì sao bổn vương không thể lấy một số đứa bé luyện chế pháp khí?  

Quỷ Vương trầm giọng nói.  

Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, trong mắt ông ta những đứa bé này giống như một con kiến.  

Ông ta vui vẻ thì không giết bọn họ, mất hứng thì dùng bọn họ luyện chế pháp khí, đâu có cái gì có thể hay không thể.  

Mạc Phàm nói rất cao thượng, thực ra không khác gì ông ta.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường.  

- Ông muốn so với tôi sao?  

- Có gì không thể?  

- Tôi giết đồ đệ ông vì đồ đệ của ông đáng chết, nhưng ông giết hại những đứa bé không nên chết, hơn nữa tôi có bản lĩnh ngăn cản hậu quả gi ết chết đồ đệ ông, ông có bản lĩnh gánh vác nhân quả này không?  

Mạc Phàm lạnh lùng nói.  

Mạc Phàm vừa nói những lời này, trong chớp mắt quỷ hỏa màu u lục lại dấy lên trong mắt Quỷ Vương Bắc Lăng.  

Ông ta sống mấy trăm năm, sao không hiểu ý trong lời nói của Mạc Phàm.  

Ngụ ý của Mạc Phàm là Quỷ Vương Bắc Lăng không cùng một đẳng cấp với cậu ta, đúng là buồn cười.  

- Tiểu tử, bổn vương muốn xem bản lĩnh của cậu lớn thế nào, mà dám nói chuyện với bản vương như vậy, hôm nay tất cả những người xông vào Loạn Tàng Sơn, đều không thể rời đi được.  

Khi nói chuyện, tay cầm cự phủ của Quỷ Vương Bắc Lăng chấn động.  

Cự phủ phát ra âm thanh cơ quan chuyển động, nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một cổ ấn màu đen.  

Ấn tỉ này nhỏ bằng đầu người, toàn thân đen tuyền, bên trên là cái đầu quỷ, phía dưới khắc mấy chữ nguệch ngoạc: Thụ mệnh cửu u, hoàng tuyền vĩnh cố.  

Tỉ ấn này vừa xuất hiện, quỷ vật ở khắp núi lập tức quỳ xuống, giống như gặp được vương của bọn họ.  

Ngay cả tứ trưởng lão của Chính Nhất Giáo cũng nhíu mày, lộ ra vẻ bất ngờ.  

- Đó là quỷ tỉ sao?  

Mục đích đến nơi này của bọn họ là quỷ tỉ, nhưng cụ thể quỷ tỉ được Quỷ Vương Bắc Lăng giấu ở đâu, bọn họ cũng không biết.  

Không ngờ cự phủ Quỷ Vương cầm trong tay, là quỷ tỉ trong truyền thuyết.  

Quỷ Vương Bắc Lăng vừa để lộ quỷ tỉ, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra hàm răng trắng sáng.  

- Lần này tôi sẽ khiến các người chết hết.  

Nói xong miệng ông ta há to, trực tiếp nuốt quỷ tỉ vào.  

Quỷ tỉ mới vào miệng, từng đạo quỷ văn xuất hiện trên người ông ta, rất nhanh đã lan ra khắp người ông ta.  

Trận pháp màu đen ở trên bầu trời giống như bị lực lượng của quỷ tỉ khiên dẫn, nhoáng lên một cái liền xuất hiện trên không Quỷ Vương Bắc Lăng, âm khí như ngân hà chảy ngược rơi xuống người Quỷ Vương Bắc Lăng.  

Thân thể Quỷ Vương Bắc Lăng bành trướng, cánh tay vốn dài hơn ba thước tăng lên gấp mười lần, sau đó là cơ thể ông ta, tiếng đùng đùng vang lên bên trong cơ thể, bỗng nhiên cả người ông ta như mọc lên từ đất.  

Chỉ trong chớp mắt, Quỷ Vương Bắc Lăng biến từ hơn mười thước thành cự nhân gần trăm mét, như một tòa nhà cao mấy chục tầng đứng trên núi, hạ tiếp sơn, thượng liên thiên khung.  

Khí tức Thái Sơn áp đỉnh tỏa từ người Quỷ Vương Bắc Lăng ra.  

Ở đây ngoại trừ Mạc Phàm ra, những người khác đều hít vào một hơi khí lạnh.  

- Đây là cảnh giới Quỷ Đế sao?  

- Đây là uy lực của quỷ tỉ à?  

Quỷ tỉ không những truyền lệnh cho đám quỷ, người nào nắm giữ quỷ tỉ trong tay sẽ là Quỷ Đế trong truyền thuyết, hay là nói cho dù tiểu quỷ nắm giữ quỷ tỉ cũng phát huy được thực lực cấp bậc Quỷ Đế.  

- Tiểu tử, lần này cậu có thể chết đi.  

Quỷ Vương Bắc Lăng nhìn Mạc Phàm, cười khinh miệt nói.  

Dám hủy một tay của Quỷ Vương Bắc Lăng, vậy thì phải dùng mạng để đổi.  

Tay ông ta tạo pháp ấn, một ấn ký màu đen sáng lên chỗ mi tâm ông ta, sau đó cánh tay lập tức xuất hiện ở phía sau lưng ông ta, có khoảng chừng hơn một ngàn cái, tạo thành vòng tròn sau lưng ông ta.  

- Quỷ Thủ!  

Ông ta khẽ quát, hơn một ngàn Quỷ Thủ như viên đạn từ trên trời giáng xuống bắn về phía Mạc Phàm, còn chưa tới, âm phong nổi lên bốn phía, mặt đất xung quanh Mạc Phàm đã lún xuống, hình thành một đám thủ ấn rất to.  

Vẻ khiếp sợ, lo lắng hiện lên trong mắt cô gái kia.  

- Chuyện này…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK