Nếu anh ta nắm được trái tim Lục Kỳ, chuyện Tôn gia bọn họ và Tây Hồ gần như có thể nói là chắc chắn.
Anh ta đang sầu không có cơ hội biểu hiện trước mặt Lục Kỳ, nếu tiểu tử xui xẻo đến đây, sao có thể bỏ qua, anh ta sẽ mượn tiểu tử này tiến thêm một bước với Lục Kỳ.
Lục Kỳ nhướn mày, trong lòng vui vẻ, nhưng lập tức giả bộ xoắn xuýt.
- Như vậy không hay lắm đâu, nếu người này đến Lâu Ngoại Lâu chúng tôi thì là khách, đuổi cậu ta đi thì không có lợi với thanh danh của Lâu Ngoại Lâu chúng tôi.
Lục Kỳ giả mù sa mưa nói.
Cô ta mở miệng nói vậy, nhưng trong lòng chỉ mong sao Tôn Thiên Long nhanh xuống giáo huấn Mạc Phàm, rửa sạch sỉ nhục lúc trước.
- Lục tiểu thư yên tâm, tôi sẽ khiến cậu ta nói xin lỗi cô, sau đó cam tâm tình nguyện cút khỏi nơi này.
Tôn Thiên Long tự tin nói.
Đừng nói đối phó một tiểu tử 17, 18 tuổi, cho dù là những người giàu kinh nghiệm quanh năm phiêu bạt giang hồ, anh ta cũng có trên trăm biện pháp, khiến bọn họ mất mặt mà cút đi.
- Người này rất có danh tiếng ở Đông Hải, chỉ sợ khó đối phó, tôi âm thầm chịu đựng là được rồi, nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, Tôn thiếu đừng trêu chọc phiền phức nữa.
Lục Kỳ khó xử nói.
Lúc trước Lục Kỳ không nói kỹ, bây giờ cô ta nói như vậy, hai mắt Tôn Thiên Long sáng lên.
Xem ra tiểu tử Đông Hải này bắt nạt Lục Kỳ không nhẹ, nếu anh ta giáo huấn tiểu tử kia giúp Lục Kỳ, chắc chắn địa vị của anh ta ở trong lòng Lục Kỳ tăng lên không ít.
- Lục tiểu thư, cô đừng quên nơi này là Tây Hồ, không phải Đông Hải, Lục tiểu thư cũng đừng quên, địa vị của Tôn gia tôi ở Hoa Hạ, Hoa Hạ có người Tôn gia tôi không thể đắc tội sao, chuyện này cứ để cho tôi.
Tôn Thiên Long thề son sắt nói.
Nghe Tôn Thiên Long nói vậy, lúc này lông mày Lục Kỳ mới giãn ra.
Tôn gia là gia tộc nổi tiếng về huyền học ở Hoa Hạ, không ít quan lại quyền quý vì nhận được lời bình luận của Tôn gia, không tiếc chi số tiền lớn, nhưng đa số đều bị Tôn gia từ chối.
Người Tôn gia đi ra, cơ bản mỗi người đều trở thành thượng khách.
Nếu chỉ hiểu biết một chút huyền học thì không nói gì, Tôn gia ở phương diện tu vi võ đạo, pháp đạo, cũng không kém thế gia khác.
Nghe nói Tôn gia có hai vị pháp sư cấp bậc Chân Nhân, võ đạo Tiên Thiên Tông Sư có một vị.
Thực lực như vậy đặt ở đâu, đều là bá chủ một phương, mạnh hơn Lục gia cô ta nhiều.
Nếu không phải Tôn gia muốn thành lập môn hộ ở Tây Hồ, Lục gia cô ta đừng nghĩ đến chuyện thân thiết với Tôn gia như vậy.
Nếu Tôn Thiên Long có tâm, để anh ta nhục nhã Mạc Phàm không phải không thể được, đúng lúc hả giận thay cô ta.
Mạc Phàm lợi hại, cũng chỉ là nhà giàu mới nổi giẫm phân chó, có thể so với Tôn gia ngàn năm sao.
Hơn nữa nơi này là thành phố Tây Hồ, địa bàn của Lục gia cô ta, không phải nơi Mạc Phàm có thể giương oai.
- Vậy làm phiền Tôn thiếu, Tôn thiếu cẩn thận một chút, nếu không được, thì đừng miễn cưỡng.
Lục Kỳ cố tình nói thế.
Những lời này không khác gì rót một nồi dầu nóng vào trong lửa.
Giống như một đôi vợ chồng đang ở trên giường, bỗng nhiên vợ nói một câu:
- Nếu anh không được, đừng miễn cưỡng, để em đổi với lão Vương hàng xóm.
Người chồng này không được cũng phải được.
- Chắc chắn khiến Lục tiểu thư hài lòng, Lục tiểu thư ở đây đợi tin tức tốt của tôi đi.
Tôn Thiên Long vô cùng tự tin nói.
Anh ta liếc mắt nhìn Mạc Phàm ở dưới lầu, trong mắt hiện lên chút hàn ý, đi dọc theo cầu thang xuống dưới.
Cả nhà Mạc Phàm mới tiến vào, một mỹ nữ mặc đồ công sở quản lý đại sảnh nho nhã lễ độ đi tới.
- Các vị, có hẹn trước hay không?
- Mạc tiên sinh chúng tôi đã hẹn trước thuyền rồng tối nay.
A Hào tiến lên trước nói.
Quản lý đại sảnh khẽ nâng mi mắt, ánh mắt nhìn cả nhà Mạc Phàm cung kính hơn nhiều.
Thuyền rồng mỗi bàn mười vạn, có tổng cộng hai bàn, người tiêu phí không phải người bình thường.
Hơn nữa hẹn trước thuyền rồng đã sớm đẩy ra nửa năm sau, tạm thời đừng mơ hẹn trước được.
Theo cô biết, người hẹn thuyền rồng tối nay biết Mạc tiên sinh muốn hẹn thuyền rồng trước, tự động nhường lịch.
Đây đủ để thấy thân phận của Mạc tiên sinh này, chắc chắn vô cùng cao quý.
- Hóa ra là Mạc tiên sinh, bên phía thuyền rồng đang dọn dẹp, sẽ xong nhanh thôi, có thể mời mọi người sang bên cạnh nghỉ ngơi không, đợi bên kia thu dọn xong, tôi lập tức mang mọi người qua đó?
Quản lý đại sảnh nghiêng người, vô cùng cung kính nói.
- Đợi một lúc thì đợi một lúc, không sao.
Cha Mạc Phàm cười nói.
- Cảm ơn Mạc tiên sinh hiểu cho.
Quản lý đại sảnh liếc mắt nhìn cha Mạc Phàm đầy cảm kích, mời cả nhà Mạc Phàm đến nơi gần cửa sổ có thể nhìn thấy cảnh Tây Hồ, vội vàng bảo nhân viên phục vụ mang trái cây, điểm tâm, trà tốt nhất lên.
Mạc Phàm không để ở trong lòng, hiếm khi bồi cả nhà một chuyến, chỉ cần người nhà vui vẻ là được.
Hắn dựa vào cửa sổ, uống trà và nói chuyện với người nhà, thưởng thức phong cảnh Tây Hồ.
Lúc này Tôn Thiên Long đi từ trên tầng xuống.
Khóe miệng anh ta nhếch lên, lộ ra tươi cười tuấn mỹ, ánh mắt đảo qua tửu lâu, đi đến bên cạnh mỹ phụ đang lo lắng.
- Vị nữ sĩ này, xin hỏi bà họ Giang, tự là Nguyệt đúng không?
- Cậu là ai, chúng ta không quen biết mà, có phải cậu tìm lầm người rồi không?
Mỹ phụ này nhíu mày, ánh mắt nhìn Tôn Thiên Long lộ ra vài phần chán ghét.
Bà ta chưa từng gặp Tôn Thiên Long, vậy mà Tôn Thiên Long nói được tên bà ta, bà ta có cảm giác như cậu ta là một tay ăn chơi muốn tán bà ta.
Tuy bà ta đã 40 tuổi, nhưng bình thường chú trọng bảo dưỡng, tư sắc không khác gì cô gái 18 tuổi, trái lại còn thục nữ đẫy đà và thành thục hơn.
Bà ta ra ngoài ăn cơm, tản bộ một mình, có không ít người trẻ tuổi tới gần.
Có một số người còn hỏi thẳng bà ta một đêm bao nhiêu tiền, những người này khiến bà ta vô cùng chán ghét.
Tuy người thanh niên này không giống người khác, nhưng chiêu thức như vậy bà ta thấy nhiều rồi, không khác biệt gì.
Tôn Thiên Long không sốt ruột, tiếp tục nói:
- Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là… Bà có con trai 18 tuổi, sang năm tham gia thi vào trường cao đẳng, năm con trai bà 10 tuổi từng mắc bệnh nặng, thiếu chút nữa mất đi tính mạng, bà tìm cao tăng Linh Ẩn Tự chỉ điểm, mới giữ được tính mạng con trai bà, nhưng con trai bà không thể hồi hộp, hễ hồi hộp rất dễ phát bệnh, cho nên bây giờ bà đang lo lắng vấn đề này đúng không?
Nếu Tôn gia bọn họ là huyền học danh gia, thân là đại thiếu Tôn gia, nếu không có chút bản lĩnh đó, Tôn gia bọn họ không xứng với danh xưng rồi.
Anh ta vừa nói như vậy Giang Nguyệt lập tức trợn mắt há miệng, trong mắt đều là không thể tin được.Người đàn ông này biết tên bà ta thì không có gì, chỉ cần theo đuôi bà ta vài ngày, hỏi thăm một chút là biết.
Nhưng người đàn ông này còn biết chuyện con trai bà ta 8 năm trước và suy nghĩ trong lòng bà ta, gần đây bà ta luôn phát sầu vì chuyện con trai mình.
Nhỡ đâu con trai của bà ta phát bệnh trong trường thi, rất có khả năng sẽ mất đi tính mạng.
Con trai bà ta thích một bé gái, hai người chuẩn bị thi cùng một trường, bà ta không có biện pháp ngăn cản con trai mình tham gia thi vào trường cao đẳng.
- Vị đại sư này, cậu có biện pháp cứu con tôi không, mong đại sư giúp đỡ.