Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1071

Đối với lời cảm ơn của người phụ nữ không có chút xấu hổ này, Trung Huy cũng chỉ nói: “Không có gì.”

Bỗng nhiên, Nguyễn Khánh Linh nhìn anh ấy. Nụ cười trên mặt cô cũng được thu lại, do dự một chút, cô vẫn hỏi: “Tôi cũng không phải là muốn can thiệp vào chuyện giữa anh và cô Lâm đâu, tôi chỉ đơn giản là muốn nhắc nhở anh, rốt cuộc là anh có tình cảm với cô Lâm hay không?”

“. . . Thực ra tôi cũng không rõ lắm.”

Tuy Trung Huy đã lớn như vậy, nhưng lại không có bất kỳ kinh nghiệm tình yêu nào. Hơn nữa nhưng người mà anh ấy tiếp xúc cho tới nay lại đều là đàn ông, Cho nên anh ấy cũng không thể xác định được là hiện tại bản thân mình đối với Lâm Đỗ Nhã là có tình cảm gì.

Nguyễn Khánh Linh thở dài, tiếp tục nói: “Dù sao theo tôi thấy, cô Lâm kia thực sự rất thích anh. Nếu như anh không thích cô ấy thì hãy nói rõ ràng với cô ấy, đừng để nhập nhằng như vậy, ngược lại sẽ khiến cho cô ấy hiểu lầm đó. Con gái thì thường hay yếu đuổi, thời gian càng dài, cô ấy sẽ càng thích anh hơn. Đến lúc đó anh mà từ chối thì sẽ càng làm cho cô ấy đau khổ hơn.”

Nghe được những lời này của Nguyễn Khánh Linh, sắc mặt của Trung Huy có chút thay đổi.

Anh ấy đột nhiên nhớ tới nụ hôn của hai người ở trong bệnh viện lần trước.

Từ đó về sau, Lâm Đỗ Nhã vẫn luôn thích hẹn anh ra ngoài chơi. Không chỉ có như thế, cô ấy còn muốn mời anh ấy đi ăn tối nữa.

Mặc dù EQ của Trung Huy không được cao cho lắm, nhưng anh ấy cũng biết, những bữa cơm này không thể ăn một cách tùy tiện được.

Bây giờ, sau khi nghe thấy những lời vừa rồi của Nguyễn Khánh Linh, có vẻ như anh ấy cũng đã hiểu ra.

Nếu như anh ấy không thích Lâm Đỗ Nhã thì nên nói rõ ràng với cô ấy, không thể cứ dây dưa với cô ấy như vậy được

Sau khi Trung Huy rời đi, Nguyễn Khánh Linh nằm trên giường một lúc thì thấy có chút buồn chán.

Đến buổi tối, cô nói với cô y tá một câu rồi đi mua một bữa cơm tối và đến công ty của Phạm Nhật Minh để tìm anh.

Nếu chuyện này ngay từ đầu đã là lỗi của cô, vậy thì cô vẫn phải chủ động một chút mà đến tìm người đàn ông này để nói một câu xin lỗi.

Do cô đã có bài học kinh nghiệm của lần trước, lần này trước khi Nguyễn Khánh Linh đến, cô đã gọi điện thoại trước cho Trung Huy để hỏi xem phòng làm việc của Phạm Nhật Minh ở tầng nào.

Cô xuống xe taxi, rồi đi vào cổng của công ty. Nhưng khi cô còn chưa đi vào, bỗng nhiên cô đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Là Phạm Nhật Minh!

Trên mặt Nguyễn Khánh Linh lộ ra vẻ vui mừng. Khi cô đang chuẩn bị tiến lên gọi anh thì cô lại thấy người đàn ông kia xoay người, nói chuyện với người ở phía sau

Chỉ một lát sau, người ở phía sau lưng anh cũng xuất hiện trong tầm mắt của Nguyễn Khánh Linh.

Người đó là một người phụ nữ có dáng người cao và thanh mảnh. Cho dù lúc này đã là buổi tối nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của người đó.

Cô ta mặc một cái áo khoác lông có thắt lưng màu đen, Cả người cô ta toát lên khí chất xuất chúng. Khi cô ta và Phạm Nhật Minh đứng chung một chỗ, lại trở nên rất xứng đôi.

Phía sau của người phụ nữ kia còn có thêm mấy vệ sĩ có thân thể cường tráng, cũng là người có khí chất.

Bởi vì Nguyễn Khánh Linh đã xuống xe ở một cổng khác, cho nên mặc dù cô đang đứng ở một vị trí khá gần hai người kia, thậm chí cô còn nghe thấy cuộc nói chuyện giữa bọn họ. Nhưng chỉ cần bọn họ không xoay đầu lại thì sẽ không thể nhìn thấy cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK