Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1239

“Cái đồ vô lương tâm Lăng Huyền kia, làm lành mãi chẳng chịu nói với em gì cả…”

Tuy Nguyễn Khánh Linh lẩm bẩm như vậy, nhưng mà ý cười trên mặt cô vẫn rất rõ ràng.

Phạm Nhật Minh đẩy giỏ hàng, Nguyễn Khánh Linh đi bên cạnh nắm tay anh, hai người nhàn nhã đi dạo trong khu đồ tươi sống và khu đồ đông lạnh.

Giờ này trong siêu thị rất đông người, nhưng ánh nhìn của họ đều dồn hết vào đôi vợ chồng đẹp xuất sắc này. Chỉ có thể nói nhan sắc và khí chất của họ thật sự là quá xuất chúng, dẫn đến phía sau có không ít người qua đường chụp lén và bàn tán xôn xao, làm cho hai người cứ như siêu sao vậy…

Không lâu sau đó Nguyễn Khánh Linh đã bắt đầu thấy không được tự nhiên, cô đến gần Phạm Nhật Minh, nhỏ giọng nói: “Em thấy có nhiều người đang nhìn chúng ta quá… Hay mình về đi?”

Phạm Nhật Minh cũng nhận ra điều đó, chỉ có điều anh không thể hiện điều đó ra ngoài thôi.

Bây giờ Nguyễn Khánh Linh đã lên tiếng, anh đưa tay ôm cô, giúp cô che khuất ánh nhìn của người khác, thấy trong xe đẩy cũng đã đủ đồ cần mua nên hỏi: “Không mua nữa đúng không?”

Nguyễn Khánh Linh gật đầu.

“Vậy chúng ta về thôi.”

“Dạ.”

Hai người trả tiền xong, Nguyễn Khánh Linh vào trong xe, cô còn có chút sợ hãi, nghĩ đến những người vừa rồi, cô bỗng nhiên hiểu được cảm giác của những ngôi sao bị fan chặn lại chụp ảnh.

Thật kinh khủng…

Phạm Nhật Minh quay đầu, thấy cô còn ngây ra thì bật cười: “Đáng sợ thế hả?”

Nguyễn Khánh Linh hoàn hồn, đáp: “Cũng không hẳn, chỉ là em cảm thấy rất không thoải mái. Anh nghĩ xem, những người nổi tiếng cả ngày đều bị paparazzi theo dõi, còn luôn bị chụp lén, có phải họ cũng có cảm giác như chúng ta không?”

“Cái này em phải hỏi bọn họ chứ.” Phạm Nhật Minh cười đáp.

“Cũng đúng…”

Nguyễn Khánh Linh lẩm bẩm, sau đó bắt đầu nhìn ra ngoài cửa sổ ngẩn người.

Phạm Nhật Minh cảm thấy có đôi khi cô thật sự ngốc nghếch, lại ngốc đến đáng yêu.

Về đến nhà, Phạm Nhật Minh đã dặn trước chú Hùng chuẩn bị những thứ cần dùng để nấu lẩu, chỉ chờ bọn họ mua nguyên liệu trở về là có thể bắt đầu.

Lúc bọn họ về, Lăng Huyền và Trần Hữu Nghị đã sớm đến, hai người ngồi cùng nhau nói chuyện, trên mặt họ không còn vẻ tiều tụy như lúc trước.

Hình như Lăng Huyền tròn hơn rồi.

Nguyễn Khánh Linh yên tâm hơn rất nhiều, cô tiến lên nắm tay Lăng Huyền, cười nói với cô ấy về chuyện vừa gặp phải trong siêu thị, cũng không hỏi chuyện giữa cô ấy và Hạ Ngô Tình vào hai ngày trước.

Hai người phụ nữ nhanh chóng ngồi lại với nhau, vừa cười vừa trò chuyện giết thời gian. Thế là Trần Hữu Nghị và Phạm Nhật Minh bị vắng vẻ, đành phải ngồi lại tán gẫu chuyện công việc với nhau.

Chỉ chốc lát sau, Hiên Viên Minh gọi điện thoại tới, anh ta có việc cần thương lượng với Phạm Nhật Minh, kết quả lại nghe thấy tiếng của Trần Hữu Nghị.

Anh ta thấy kỳ quặc nên hỏi: “Hữu Nghị đang ở chỗ anh hả?”

“Ờm.”

“Hai người đang làm gì vậy?”

“Ăn lẩu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK