Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 891

Vẻ mặt Trần Hữu Nghị rất phong phú, cũng có vẻ khoa trương, nhìn qua đã biết anh ta uống say rồi. Thậm chí anh ta còn cầm chai rượu, vẫy tay, trong miệng còn nói: “Chia tay thì chia tay thôi! Tôi cũng không thiếu phụ nữ, đâu phải không có cô ấy thì không được?”

Nhưng anh ta vừa nói câu này không bao lâu, rất nhanh đã tỏ vẻ vô cùng đau khổ.

Anh ta kéo tay Phạm Nhật Minh, ôm lấy đầu, đau khổ nói: “Rốt cuộc sao cô ấy đối xử với tôi như thế? Tôi làm gì sai cô ấy có thể nói mà, không phải thay đổi là được sao? Còn đuổi tôi đi…”

Phạm Nhật Minh đang muốn mở miệng, lúc này, khóe mắt anh nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

“Phạm Nhật Minh.”

Chưa đợi Phạm Nhật Minh xác nhận, người đàn ông kia đã nhanh chóng đi tới, kêu anh một tiếng.

Trên gương mặt người đàn ông có vẻ vô cùng lo lắng, anh ta đi đến cạnh Phạm Nhật Minh. Lúc này người đàn ông cũng không để ý đến người đang say như chết bên cạnh anh, nói thẳng: “Hôm nay vốn dĩ bọn họ phải thả Ngọc, nhưng mà tôi còn chưa đi, bọn họ đã gọi điện thoại cho tôi nói là lần này đi qua phải có anh, nếu không vẫn không chịu thả người.”

“Cho nên lần này tôi đến là tìm anh giúp đỡ.”

Lê Tuấn nhanh chóng nói rõ ý đồ đến.

Phạm Nhật Minh trầm mặc một hồi.

Sự lạnh lùng của anh sâu tận xương tủy, cùng với đó là sự tỉnh táo.

Chỉ cần không liên quan đến chuyện của Nguyễn Khánh Linh, Phạm Nhật Minh đều có thể tỉnh táo, đồng thời suy nghĩ lý trí.

Trong trong phút chốc, Phạm Nhật Minh đã nghĩ đến ba điều tốt.

Đầu tiên là về mặt đạo đức xã hội, anh lấy việc giúp người làm niềm vui.

Thứ hai, về công, trước mắt anh quay về nhà họ Phạm, cần Tập đoàn nhà họ Lê hết sức ủng hộ.

Thứ ba đương nhiên với Phạm Nhật Minh mà nói cũng là lý do quan trọng nhất.

Về tư, Lê Tuấn đã từng là tình địch của Phạm Nhật Minh, nhưng mà bây giờ, bản thân là đàn ông, anh có thể nhạy cảm phát hiện được Lê Tuấn đã bắt đầu rung động với Ngọc.

Mà điều anh cần chính là cứu Ngọc ra, như thế mới có thể cắt đứt khả năng Lê Tuấn và Nguyễn Khánh Linh nối lại tình xưa.

Cho nên Phạm Nhật Minh đồng ý.

Anh gọi điện thoại cho Trung Huy dặn dò mọi chuyện xong, lại bảo anh ấy đến đón Trần Hữu Nghị, sau đó rời đi.

Trước khi đi anh chỉ nói với Nguyễn Khánh Linh bây giờ anh có việc phải đi công tác, chứ không nói tình hình thực tế cho cô.

Mặc dù Phạm Nhật Minh cũng không cảm thấy chuyện này quá nguy hiểm, nhưng lá gan cô gái kia quá nhỏ. Nếu cô biết anh đi làm chuyện này, không chừng sẽ làm ầm ĩ đến anh.

Nên anh không nói gì cả.

Trung Huy đi vào quán bar, Phạm Nhật Minh nhanh chóng nói một số chuyện với anh ta.

“Tôi đến nước Anh giúp Lê Tuấn cứu người, một lát nữa cậu đưa Hữu Nghị về nhà. Còn nữa, lúc tôi không có ở đây nhất định phải bảo vệ tốt Nguyễn Khánh Linh, đừng để cô ấy bị thương, cũng không được để người đàn ông khác đến gần cô ấy.”

Phạm Nhật Minh ngang ngược nói.

Sau đó anh cùng rời đi với Lê Tuấn, đi đến sân bay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK