Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1235

Cho nên sau này ảnh của Nguyễn Khánh Linh được truyền đi khắp công ty, mỗi nhân viên đều phải nhớ kỹ, may mà lúc bà chủ tới đây ai cũng đã có sự chuẩn bị trước.

Lúc này, mỗi khi thang máy đi lên một tầng, nhân viên nào đi ra ngoài đều cúi đầu trước Nguyễn Khánh Linh bên ngoài thang máy, nói “Chào bà chủ” rồi đợi đến khi cửa thang máy đóng lại.

Thấy những hành động này của bọn họ, Nguyễn Khánh Linh càng thấy khó hiểu hơn, nhưng giờ cô cũng không còn tâm trạng nào để suy nghĩ về chúng nữa.

Thật vất vả mới đến được tầng trên cùng, trong thang máy đã không còn ai.

Nguyễn Khánh Linh ra khỏi thang máy, trợ lý đã chờ ở cửa, anh ta cũng rất kính cẩn mà dẫn Nguyễn Khánh Linh đi về phía phòng họp. Dọc theo đường đi, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy bụng mình khó chịu đến muốn chết, cả người cũng mơ mơ hồ hồ, không chú ý trợ lý đang nói gì lắm.

Chỉ chốc lát sau, nhìn qua cửa sổ sát đất trong suốt vào trong phòng họp, cô thấy Phạm Nhật Minh đang ngồi một mình, không có người khác.

“Chắc là tan họp rồi.” Nguyễn Khánh Linh thầm nghĩ.

Trên trán đổ chút mồ hôi lạnh, cô ôm bụng vẫy tay với trợ lý, ý bảo cô tự đi vào, nhưng không chú ý tới vẻ chần chờ muốn nói lại thôi trên mặt người trợ lý.

Anh ta còn chưa kịp ngăn cản thì Nguyễn Khánh Linh đã mở cửa đi vào.

Trợ lý tròn mắt nhìn bóng lưng người phụ nữ ấy, sửng sốt một giây rồi lau mồ hôi trên trán, thầm nghĩ: “Vậy chắc cũng… không sao đâu ha, mặc dù… chủ tịch Phạm đang họp qua video, nhưng mà người đi vào chính là bà chủ…”

Thế nhưng Nguyễn Khánh Linh lại không biết được chuyện này. Cô vào cửa, thấy Phạm Nhật Minh thì như đã tìm được nơi để dựa vào, cô nhào thẳng vào trong lòng anh, ôm eo anh, bàn tay nhỏ bé kéo tay anh, bĩu môi nói: “Chồng ơi, bụng em đau quá, anh mau xoa cho em đi.”

Giọng nói của người phụ nữ vừa mềm mại mà mang theo chút yếu ớt khiến con tim người ta loạn nhịp, làm cho người ta muốn che chở cô trong tầm tay.

Giờ phút này, ở đầu kia của video, một đám giám đốc điều hành công ty đang nhìn người phụ nữ nhỏ nhắn không biết từ đâu ra nhào vào lòng chủ tịch Phạm.

Đã thế còn đang trong cuộc họp nữa chứ!

Tuy bình thường bọn họ có nghe được tin đồn chủ tịch Phạm và bà chủ rất ân ái, nhưng… Tốt xấu gì cũng là ở nơi công cộng, hơn nữa chủ tịch Phạm còn đang họp với họ mà…

Anh ấy… Không cản vợ mình lại sao?

Tuy nhiên, đương sự Phạm Nhật Minh lại rất bình tĩnh, anh vừa đưa tay nhẹ nhàng xoa bụng cho Nguyễn Khánh Linh, vừa nhìn về phía trợ lý ngoài cửa sổ, ý bảo anh ta tiến vào.

“Như vậy còn đau không?” Phạm Nhật Minh cúi mắt, nhìn cô gái trong lòng, giọng nói dịu dàng chưa từng thấy.

“Vẫn đau, anh nhẹ chút.” Nguyễn Khánh Linh nhíu mày, không hề chú ý rằng lúc này mọi cử động của mình và Phạm Nhật Minh đều bại lộ trước mặt mọi người.

Giọng nói của cô vừa mềm mại vừa mang theo sự làm nũng, nhưng không hề gây cảm giác chán ngấy, làm trái tim người nghe run lên, tràn đầy ngọt ngào, muốn chiều chuộng cô cho thỏa lòng.

Tuy không nhìn thấy mặt bà chủ, nhưng chỉ nhìn bóng lưng thôi mọi người đã cảm thấy cô nhất định là một người xinh đẹp.

Thảo nào chủ tịch Phạm bình thường rất lạnh lùng lại đặc biệt dịu dàng với cô vợ yêu kiều này, thậm chí còn không hề ngại ngần gì khi xoa bụng cho cô ấy ngay trước mặt họ nữa…

Vì thế, một đám người nhìn một Phạm Nhật Minh trước giờ luôn cao ngạo nay lại nhẫn nại xoa bụng cho cô gái trong lòng, hơn nữa trông anh còn không hề tức giận chút nào, như thể đã quen với phương thức ở chung thế này với cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK