Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 255

Nguyễn Khánh Linh nghe thấy anh nói như vậy, trong lòng quả thật cũng có chút an ủi, có điều, ít nhiều gì thì cô cũng cũng có lo lắng, do dự không dám cầm đũa.

Mãi đến khi Phạm Nhật Minh đặt thịt cua đã lột thật kỹ vào trong chén cô, còn cười đùa nói: “Ăn nhiều một chút đi, buổi chiều còn có rất nhiều chuyện chờ em đấy.”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh lại nhớ đến sáng nay, cô phải làm mệt gần chết cho tới trưa, cô cũng không tiếp tục ngại ngùng nữa, cầm đũa lên ăn.

Nếu Phạm Nhật Minh đã nói không liên quan đến mình, vả lại buổi sáng cô còn bị sai sử ròng rã cho tới trưa, bây giờ đúng là lúc phải bổ sung thể lực.

Nhìn thấy người phụ nữ vui vẻ bắt đầu ăn, Phạm Nhật Minh cong cong khóe môi.

Sau khi Nguyễn Khánh Linh lần nữa trải qua một buổi chiều bận rộn, cuối cùng tan làm thì Phạm Nhật Minh dẫn theo cô đi về nhà.

Trên đường trở về, đi ngang qua một cửa hàng cho thú cưng, Nguyễn Khánh Linh vội vàng bảo anh dừng lại.

“Sao vậy?”

Phạm Nhật Minh dừng xe lại, hỏi cô.

Lúc này, liền thấy người phụ nữ không kịp chờ đợi mở dây an toàn, sau đó mặt mũi tràn đầy hưng phấn muốn xuống xe: “Em nhìn thấy một cửa hàng nhà của thú cưng, chúng ta đi mua ít đồ cho Lông Trắng với Gỗ Mun đi.”

Nói xong, Nguyễn Khánh Linh lập tức xuống xe, Phạm Nhật Minh nhìn người phụ nữ vừa nãy còn bảo mệt mỏi mà dáng vẻ bây giờ lại tràn đầy sức sống, nhịn không được mà lắc đầu cười, sau đó lập tức đuổi theo bước chân của cô.

Cửa hàng thú cưng này rất lớn, bên trong chủ yếu là những thứ mà thú cưng cần.

Nguyễn Khánh Linh đi vào, khống chế không được mà vui vẻ bước nhanh hơn, thậm chí cô còn không tự chủ được mà lôi kéo Phạm Nhật Minh đến chỗ một đống đồ cho thú cưng, chọn rất nhiều quần áo cho Lông Trắng với Gỗ Mun.

Sau đó lại mua cho chúng nó rất nhiều đồ đóng hộp, còn có ổ mèo với rất nhiều đồ chơi nhỏ nữa.

Một nháy mắt Phạm Nhật Minh cảm thấy giống như bọn họ đang lựa chọn đồ dùng hàng ngày cho con vậy.

Trong lòng nghĩ như vậy, sau đó anh cũng nói ra: “Nếu sau này chúng ta có con, em cũng không thể không công bằng đó.”

“A?” Nguyễn Khánh Linh sửng sốt một chút.

“Không phải anh đã nói là không cần tôi sinh con cho anh để trả nợ sao?”

Nguyễn Khánh Linh cau mày hỏi, cô nghe thấy Phạm Nhật Minh nói vậy, không hiểu sao trong lòng có chút sợ hãi.

Rõ ràng trước đó Phạm Nhật Minh đã nói là không cần cô phát sinh quan hệ với mình, càng đừng nói đến sinh con.

Hơn nữa, cô còn nhỏ, sao có thể sinh con sớm như vậy được chứ…

Ngay lúc suy nghĩ của cô đang bay cao, Phạm Nhật Minh lại gật đầu, đáp: “Đúng vậy, không cần em phải sinh con để trả nợ, em yên tâm đi.”

Anh nhìn ra được cô gái này đang lo lắng, còn thấy được tia kinh hoảng lướt qua đáy mắt cô, nhưng mà anh cũng không nói thêm gì nữa.

Mặc dù đây chỉ là trò đùa do anh tạo ra lúc vui vẻ, nhưng mà khi anh nhìn thấy phản ứng theo bản năng của Nguyễn Khánh Linh, trong lòng vẫn nhịn không được mà phiền muộn một chút, cũng có chút khó chịu.

Cô muốn phủi sạch quan hệ với mình như vậy sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK