Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1284

“… Cô nói láo! Anh ấy ghét cô như vậy, sao có thể lên giường với cô được?”

Giọng của người phụ nữ kia lập tức trở nên sắc nhọn, chói tai.

Thế nhưng, Hà Thanh cũng chẳng vì vậy mà tức giận, giọng nói của cô ta mang theo niềm kiêu ngạo của người chiến thắng, chậm rãi nói: “Tôi lừa cô làm gì, bây giờ anh ta còn đang nằm ngủ cạnh tôi đây. Nếu không phải vậy, cô cho rằng tôi có thể động đến điện thoại của anh ta à?”

“…”

Người phụ nữ kia bị câu nói của cô ta chặn họng, nhất thời nói không ra lời.

Lúc này, Hà Thanh nhân cơ hội nhắc nhở: “Tốt nhất là cô nên rời khỏi anh ta đi, miễn cho đến một lúc nào đó lại khiến bản thân mình thêm khó coi.”

Ai ngờ, người phụ nữ vốn còn đang oán giận kia lại bị câu nói này của Hà Thanh chọc điên, cô ta lớn tiếng mắng mỏ: “Cô cho rằng bản thân cô là cái thá gì chứ? Cô có tư cách gì mà đến giáo huấn tôi? Hoàng Anh ghét cô đến mức nào bản thân cô còn không biết hay sao?”

Sau mấy câu ấy, tựa như người phụ nữ kia đã dần tìm lại được sự tự tin của bản thân, hai tay cô ta khẽ vuốt ve cái bụng của mình, cười nói: “Đừng nói tới chuyện bây giờ trong bụng tôi đang có con của anh ấy, coi như không có đi chăng nữa, tôi vẫn có thể giữ được trái tim của anh ấy như thường. Còn cô đây thì sao? Anh ấy chỉ hận không thể giết chết cô thôi! Coi như cô có thể giữ anh ấy lại một đêm thì cũng chẳng thể giữ được anh ấy cả đời! Để rồi xem, người phải cuốn gói rời khỏi anh ấy phải là cô mới đúng!”

Nói xong, người phụ nữ kia còn đắc ý cười ra tiếng.

Hà Thanh đợi đến khi tiếng cười của cô ta lắng xuống mới kiên nhẫn nói: “Cô cho rằng bản thân mình mang thai là có thể coi nó thành thẻ đánh bạc à? Tôi và Phạm Hoàng Anh đã là vợ chống bao lâu nay rồi, chẳng lẽ tôi lại không biết tính nết anh ta thế nào sao? Chỉ với cái thân phận đê tiện kia của mình, cô cho rằng anh ta sẽ lấy cô à? Bây giờ anh ta ngon ngọt, dỗ dành cô như thế cũng chỉ là vì muốn đứa nhỏ trong bụng cô mà thôi, đồ ngu!”

“Cô… Cô nói láo! Tôi không thèm tin mấy lợi bịa đặt, hoang đường của cô.”

Hà Thanh hừ lạnh một tiếng, thậm chí còn không đợi người phụ nữ kia nói xong, cứ vậy cúp điện thoại.

Sau khi Hà Thanh cúp điện thoại, sắc mặt của người phụ nữ kia xấu vô cùng.

Cho dù cô ta không muốn tin tưởng lời của Hà Thanh, thế nhưng, trong lòng cô ta vẫn không nhịn được mà nhớ đến mấy lời của Hà Thanh.

Bản thân cô ta làm việc ở hộp đêm, từng hầu hạ vô số đàn ông, thế nên bản thân cô ta biết rõ bệnh chung của đám đàn ông kia là gì. Cẩn thận nghĩ lại mới thấy, hình như sau khi cô ta nói với Phạm Hoàng Anh là mình có bầu, anh ta mới dần quan tâm, để ý đến cô ta hơn.

Hơn nữa… miệng lưỡi đàn ông có thể lừa người lừa quỷ, căn bản là không thể tin tưởng hoàn toàn vào những gì họ nói.

Phải biết, trước kia mỗi khi Phạm Hoàng Anh đến chỗ của cô ta đều bày ra dáng vẻ không đội trời chung với vợ mình. Thế nhưng hiện tại thì sao nào, miệng thì nói ghét đấy, thế mà vẫn ngủ với người ta như thường đấy thôi?

Con ngươi người phụ nữ chợt lóe lên một cái, cuối cùng cô ta vẫn quyết định sẽ thử Phạm Hoàng Anh một lần.

Sáng ngày hôm sau, lúc Phạm Hoàng Anh tỉnh giấc, đột nhiên nhớ lại mọi chuyện xảy ra ngày hôm qua. Nghĩ đến chuyện kia, sắc mặt cậu ta lập tức trở nên khó coi, đang muốn quay qua mắng Hà Thanh quyến rũ mình, vừa nghiêng đầu lại phát hiện người phụ nữ kia đã chẳng còn trên giường.

Cậu ta đành phải thôi, sau đó xuống giường vào phòng tắm rửa mặt mũi.

Đợi đến khi Phạm Hoàng Anh xuống lầu, Hà Thanh đã ngồi ở đó nói chuyện với ông cụ Phạm rồi. Cậu ta bước về phía đó ngồi xuống, đương nhiên cũng không dám mở miệng mắng Hà Thanh trước mặt ông cụ Phạm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK