Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1176

Câu nói vừa rồi của Nguyễn Khánh Linh làm cho tâm trạng Mạch Phong Trần vốn buồn bực cả tối thì lúc này lại cảm thấy đỡ hơn.

Xem ra cô gái nhỏ vẫn quan tâm anh, nếu không sao lại cố tình nhớ rõ anh thích uống trà gì, rồi còn nhờ người chuẩn bị?

Nghĩ vậy, Mạch Phong Trần liền nhìn Phạm Nhật Minh, trong ánh mắt có chút khiêu khích.

Đương nhiên lúc này Phạm Nhạt Minh cũng nhìn Mạch Phong Trần, thật ra anh thấy hơn khó chịu.

Thế mà cô nhóc kia lại muốn pha trà cho Mạch Phong Trần, lại còn bỏ mặc anh.

Xem ra buổi tối phải trừng phạt cô mới được…

Thời gian Nguyễn Khánh Linh rời đi không ngắn không dài, nhưng mà ngoại trừ ánh mắt nhìn nhau lúc đầu, thì Mạch Phong Tần và Phạm Nhật Minh đều mím môi không nói chuyện

Nguyễn Khánh Linh không hiểu nguyên nhân vì sao hai người lại phân cao thấp, nhưng khi khỏi thì chẳng ai trả lời.

Cho dù là Phạm Nhật Minh hay Mạch Phong Trần đều thấy chướng mắt lẫn nhau, vì thế chẳng ai thèm nói trước, cũng khinh thường nói chuyện phiếm với người còn lại.

Nhất là dưới tình huống Phạm Nhật Minh đã từng có tiền sử ngáng chân Mạch Phong Trần.

Lúc Nguyễn Khánh Linh, trên tay bê một cái khay, phía trên có ly trà, còn có hai ly nước lọc.

Cô đưa cho Mạch Phong Trần ly trà và cười nói: “Anh nếm thử xem, em nhớ rõ lúc trước anh rất thích uống trà này.”

Sau đó Nguyễn Khánh Linh lại đưa ly nước cho Phạm Nhật Minh, nhưng mà mắt anh nhìn ly nước, rồi lại nhìn ly trà của Mạch Phong Trần, bất mãn trong lòng tăng lên vùn vụt.

Vốn tưởng rằng cô cũng sẽ pha trà cho anh, cuối cùng lại để anh uống nước sôi để nguội!

Cuối cùng Phạm Nhật Minh luôn khống chế cảm xúc cuối cùng nhịn không được mà nói: “Anh cũng muốn uống trà.”

Nói xong, ánh mắt anh hơi lóe lên không rõ, nhìn ly trà của Mạch Phong Trần.

Thấy thế Nguyễn Khánh Linh buộc miệng thốt lên: “Không được, anh không được uống trà, dạ dày anh không tốt.”

Vừa nghe cô nói vậy, ánh mắt Phạm Nhật Minh lại quay lại dừng trên mặt cô, vừa rồi trong lòng anh còn hậm hực, nhưng vì lời của cô mà nhanh chóng vui lên.

Vì thế Phạm Nhật Minh nghe lời nhận lấy ly nước trong tay cô, tâm trạng rất tốt uống một hớp.

Nguyễn Khánh Linh thấy anh nghe lời nên cô cũng không nói gì nữa, cầm lấy ly của mình uống một ngụm.

Phạm Nhật Minh thấy cô cũng uống nước giống mình, mà đưa cho Mạch Phong Trần lại là trà. Chỉ có đãi khách mới dùng loại trà tốt nhất, cho nên cô nhóc này đã coi mình là người nhà, còn xem Mạch Phong Trần là khách sao?

Phạm Nhật Minh nghĩ như thế, chút buồn bực khi nãy tan biến, anh đắc ý vui vẻ nhìn Mạch Phong Trần.

Còn uổng cho vừa rồi anh ta đắc ý như vậy.

Đương nhiên Mạch Phong Trần cũng chú ý đến ánh mắt Phạm Nhật Minh, nhưng mà anh ta không nhìn anh, chỉ nhìn Nguyễn Khánh Linh đang ngồi bên cạnh anh, trong tay hai người đều cầm ly nước sôi để nguội, còn trong tay anh lại cầm trà.

Dường như anh ta nhận ra gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK