Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1767

Vừa nãy nhìn dáng vẻ tức giận mà lao ra ngoài của cô ta, cũng không biết cô ta đã về nhà hay chưa? Hơn nữa cô ta còn ăn mặc như vậy.

Lãnh Hàn Vũ càng nghĩ càng lo lắng, rồi lại phiền não. Tại sao vừa nãy anh ta không kiểm soát được tình cảm mà đuổi cô ta ra ngoài? Bây giờ anh ta cũng không biết cô ta ở đâu, lỡ như gặp nguy hiểm thì…

Anh ta vội vàng làm cho mình lập tức dừng lại dòng suy nghĩ này.

Lúc này Lãnh Hàn Vũ không còn quan tâm đến thể diện nữa, anh lấy điện thoại ra gọi cho Lãnh Nhược Giai. Nhưng đầu dây bên kia vẫn đang trong cuộc điện thoại nên đối phương không thể nhận điện thoại được.

Người đàn ông này vô cùng lo lắng, ánh mắt cũng liếc nhìn xung quanh, hy vọng có thể nhìn thấy bóng dáng của Lãnh Nhược Giai.

Không lâu sau, anh ta thật sự nhìn thấy bóng dáng yêu kiều quen thuộc ở trung tâm sàn nhảy. Mặc dù khoảng cách khá xa nhưng Lãnh Hàn Vũ chỉ cần nhìn một cái cũng nhận ra bóng dáng của người phụ nữ này.

Nhưng khi Lãnh Hàn Vũ nhìn thấy có một người đàn ông xa lạ đang nhảy múa cùng với em gái của mình, hơn nữa người đó còn đặt tay lên trên eo cô ta. Sự lạnh lẽo bao trùm toàn thân anh ta lập tức bùng ra, vẻ mặt cũng tối đen sầm lại.

Lãnh Hàn Vũ sải bước đi đến gần hai người họ, lúc này anh ta giống như một khối băng hình người đang di chuyển. Anh ta vừa mới đi vào, những người xung quanh đều cảm nhận được sự lạnh lẽo đến thấu xương toả ra từ lòng bàn chân của mình, vì vậy bọn họ lập tức nhường đường.

Anh ta không mất quá nhiều sức mà đi thẳng đến trước mặt Lãnh Nhược Giai và người đàn ông đó.

Lúc này gương mặt của Lãnh Nhược Giai đã đỏ bừng lên, cũng có chút say rượu.

Vừa nãy sau khi đi từ trong phòng hát ra, bởi vì cãi nhau với Lãnh Hàn Vũ nên trong lòng cô ra rất khó chịu và bực bội. Vì thế cô ta liền đi đến nơi này để uống vài ly rượu, đúng lúc có một người đàn ông xa lạ đến bắt chuyện.

Anh ta tự giới thiệu mình là cậu chủ của một doanh nghiệp gì đó, còn thể hiện ra dáng vẻ rất giàu có.

Đương nhiên nếu như không có tiền thì cũng không thể đến nơi này để tiêu xài.

Nhưng nếu như so sánh sự giàu có với nhà họ Lãnh, những tên con nhà giàu nhiều nhất cũng chỉ đứng giữ cửa mà thôi chứ không thể lọt vào mắt họ được.

Nếu như là ngày thường, khi nhìn thấy người như vậy Lãnh Nhược Giai sẽ không thèm liếc mắt nhìn mà quay người rời đi ngày. Nhưng hôm nay không như vậy, cô ta vừa mới bị Lãnh Hàn Vũ hung dữ với mình như vậy nên tâm lý đối nghịch cũng bị kích động theo.

Phải biết rằng bình thường Lãnh Hàn Vũ chắc chắn sẽ không cho cô ta giao du với những tên con nhà giàu này, nhưng nếu như anh ta có thể tìm phụ nữ không đứng đắn thì dựa vào đâu mà cô ta không thể tìm những đám con nhà giàu này chơi cùng?

Cho nên Lãnh Nhược Giai ôm suy nghĩ này mà lập tức nói chuyện cùng với người đàn ông đó. Hai người họ nói chuyện trên trời dưới bể, không lâu sau tên nhà giàu đó thấy Lãnh Nhược Giai ngà ngà say nên rủ cô ta đi nhảy.

Tên nhà giàu đó vốn nghĩ, khi nhảy thì hai người họ khó tránh khỏi sẽ tiếp xúc da thịt. Anh ta sẽ nhân cơ hội này mà chấm mút, như vậy sẽ không thể hiện ra quá rõ ràng. Đợi lát nữa rót cho người phụ nữ này say hơn một chút thì anh ta có thể đưa đi…

Nhưng anh ta không thể ngờ rằng, mới đi được một nửa sẽ xảy ra chuyện mà không thể lường trước được.

Tay của anh ta vừa mới chạm đến eo của người phụ nữ này, sau lưng đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo. Anh ta còn chưa kịp phản ứng gì thì cổ áo sau của chiếc áo đã bị một người khác xách lên, sau đó anh ta chỉ cảm thấy hai chân mình nhấc lên khỏi mặt đất, cả người bay lên không trung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK