Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1266

Nhưng vì bị đối xử lạnh nhạt nên cậu ta cũng không cảm thấy thoải mái. Vì vậy, cậu ta lập tức tìm cơ hội để lại gần. Những người đó cũng chỉ nói đôi câu với cậu ta cho có lệ rồi không quan tâm đến cậu ta nữa.

Không lâu sau thì buổi tiệc cũng chính thức bắt đầu.

Sau khi ông cụ Phạm nói vài lời ở phía trên, các món ăn được dọn lên.

Phòng khách của nhà họ Phạm rất lớn, bố trí gần năm cái bàn cho bữa tiệc. Sở dĩ họ chọn tổ chức ở nhà là vì đó là quyết định của ông cụ Phạm. Những người già đều thích tổ chức những việc này ở ngôi nhà của mình.

Cả gia đình của Phạm Nhật Minh và Phạm Thành đều ngồi chung bàn với ông cụ Phạm, còn mấy người còn lại đều ngồi ở bàn khác.

Trước khi dùng bữa ăn, Phạm Nhật Minh lấy món quà tự tay chuẩn bị tặng cho ông cụ Phạm.

Sau khi ông cụ Phạm nhìn thấy, hai mắt ông lập tức đỏ bừng lên, có chút khác biệt so với hình ảnh nghiêm khắc của cụ ông trước mặt người ngoài.

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy rất kỳ lạ. Không phải trước đây Phạm Nhật Minh nói sẽ tặng bộ ấm trà sao? Tại sao món quà bây giờ anh tặng lại không giống như vậy? Nhìn hình dáng, hình như đó là một chiếc đồng hồ đeo tay nhỉ?

Có khi nào đó là đồ cổ không? Nhưng cho dù có quý như thế nào thì ông ấy cũng không cần phải xúc động như vậy chứ?

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh nghe thấy ông cụ Phạm cất tiếng run rẩy nói: “Nhật Minh, con đã tìm thấy cái này từ lúc nào vậy?”

“Con tình cờ tìm thấy cũng mới đây thôi. Lúc đó con nghĩ sẽ đưa cho ông tại buổi tiệc mừng thọ.” Phạm Nhật Minh nói tiếp: “Ngoài ra còn có bộ ấm trà nữa, con đã đưa cho quản gia rồi. Sau này nếu như ông muốn pha trà thì dùng bộ ấm đó nhé.”

Vẻ mặt của ông cụ Phạm ngay lập tức trỏe nên ôn hòa hẳn lên. Ông ta dụi mắt rồi gọi người giúp đang ở phía sau tới.

“Đặt cái này vào trong cái hộp ở trên chiếc tủ đầu giường của tôi.” Ông ta nói.

Nguyễn Khánh Linh vẫn không biết xuất xứ của chiếc đồng hồ đó. Phạm Hoàng Anh cũng không biết nhưng cậu ta biết chiếc hộp ở trên tủ đầu giường của ông nội.

Có lần cậu ta vô tình làm đổ chiếc hộp đó, kết quả là ông cụ Phạm đã rất tức giận, luôn tỏ ra khó chịu với cậu ta trong suốt một tháng trời. Thậm chí sau này, ông còn không cho phép cậu ta đến gần tủ đầu giường.

Ông cụ Phạm rất quý trọng chiếc hộp đó, nói chính xác hơn là quý trọng đồ ở trong hộp, nhưng ông lại đặt món quà của Phạm Nhật Minh vào chiếc hộp quý giá đó.

Vậy rốt cuộc món đồ đó có lai lịch như thế nào?

Nó chỉ là một chiếc đồng hồ cũ có lịch sử lâu đời thôi mà, có cần phải xúc động đến thế này không?

Trong lòng Phạm Hoàng Anh rất ghen tỵ, cậu ta buồn rầu hỏi: “Ông ơi, món quà mà anh cả tặng ông là gì vậy ạ? Nhìn ông rất vui.”

Ông cụ Phạm đang vui nên lập tức giải thích cho Phạm Hoàng Anh.

Hóa ra, chiếc đồng hồ đeo tay này là tín vật đính ước của ông bà Phạm, chính là món quà mà cụ bà đã tặng cho ông ta. Nhưng sau đó trong lúc chuyển nhà đi, không may đã làm thất lạc. Sau này, mặc dù ông cụ Phạm đã tìm rất nhiều lần nhưng vẫn không tìm thấy, cứ ngỡ là cả đời này sẽ không tìm thấy, có ai ngờ rằng bây giờ lại có thể nhìn thấy nó.

Sau khi ông cụ Phạm nói lời này ra, Nguyễn Khánh Linh đã thấu hiểu được cảm giác của ông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK