Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1280

Chuyện sau này, ai nói trước được gì?

Đêm dần khuya, các khách mời cũng lần lượt ra về.

Cuối cùng, chỉ còn lại vài người nhà họ Phạm ở trong nhà.

Phạm Hoàng Anh đã lơ đãng và không vui kể từ bữa tối.

Những món quà mà mọi người tặng trong bữa tối đều hợp ý ông nội, nhưng hết lần này đến lần khác khi cậu ta đưa những món quà kia thì lại bị ông cụ mắng nhiếc. Chuyện này khiến cho Phạm Hoàng Anh vốn đầy kiêu ngạo vô cùng khó chịu.

Tuy nhiên, cậu ta vẫn biết chừng mực nên vẫn không biểu hiện rõ ràng.

Phạm Nguyệt Ly đã sớm về phòng mình để tắm rửa.

Phạm Thành và Phạm Hoàng Anh cũng chuẩn bị ra về, nhưng lại bị ông cụ Phạm bảo quản gia gọi nán lại.

“Đêm nay mọi người ở lại đây đi, đừng về nữa. Đúng lúc Nguyệt Ly cũng đã quay về rồi, sáng mai mấy đứa cùng ăn sáng với ông nội.” Khi ông cụ vừa nói xong thì Phạm Thành và những người khác tất nhiên không dám ý kiến gì, vì vậy bọn họ nhanh chóng đồng ý.

Tuy trong lòng Phạm Hoàng Anh đang nghĩ đến người phụ nữ ở hộp đêm nhưng cũng không dám làm trái mệnh lệnh của ông nội, đành phải tạm thời đè nén dục vọng trong lòng xuống.

“Nhật Minh và Khánh Linh đang ở đâu?” Ông cụ đột ngột hỏi.

Quản gia suy nghĩ một chút, dường như vừa rồi ông ta vừa thấy cậu chủ và mợ chủ đi vào vườn hoa, sau đó thì không gặp lại bọn họ nữa.

Vì vậy ông ta suy đoán: “Có thể là ở vườn hoa ạ, để tôi đi qua đó xem thử.”

“Ừ.” Ông cụ Phạm gật đầu: “Nếu có thì nói với bọn nó rằng tối nay ở lại đây đi.”

“Vâng.” Người quản gia trả lời rồi bước ra vườn.

Quả nhiên là Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh ở trong vườn hoa, lúc này người phụ nữ đang buồn ngủ và nằm trong vòng tay của người đàn ông.

Thời tiết trở nên ấm áp hơn, gió thổi về đêm càng khiến người ta dễ chịu, thoải mái.

Hai người nói chuyện phiếm với nhau, trên trời đầy sao lấp lánh.

Từ xa, quản gia đã nhìn thấy hai người, trong lòng không khỏi cảm thán và hâm mộ.

Nhắc đến hai cậu chủ nhà họ Phạm thì rõ ràng đều đã kết hôn nhưng vẫn là cặp đôi này đáng để người ta ghen tị nhất. Nhìn từ xa cảnh tượng hai người ôm nhau đẹp như một bức tranh vẽ vậy, khiến quản gia không đành lòng mà bước đến quấy rầy.

Ông ta quan sát một lát rồi vẫn bước đến: “Cậu chủ…”

Giọng nói của quản gia vừa vang lên, ánh mắt của Phạm Nhật Minh đã ngăn lời nói tiếp theo của ông ấy lại.

Ông ta không thể không nhìn đến trong lòng của cậu chủ, chỉ thấy đôi mắt của mợ chủ đang khẽ khép lại, dường như cô đang nghỉ ngơi.

Đột nhiên ông ấy không biết nên làm thế nào, không biết có nên nói không, ông ta sợ sẽ đánh thức mợ chủ và khiến cho cậu chủ không vui.

Lúc này, Phạm Nhật Minh mới thấp giọng hỏi: “Chuyện gì?”

Nghe vậy, lúc này quản gia mới thở phào nhẹ nhõm, giọng nói cũng cực kì nhỏ: “Ông chủ bảo đêm nay hai người hãy ở lại đây.”

Phạm Nhật Minh gật đầu, vẫn không nhúc nhích ôm lấy cô gái nhỏ vào lòng.

Sau khi quản gia thông báo xong, đương nhiên cũng hiểu chuyện không làm phiền họ nữa, ông ta rời đi rất nhẹ nhàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK