Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 656

Nhưng có mấy tên vệ sĩ đứng trước cửa văn phòng, ngăn anh ta lại, bọn họ đã quen mặt người đàn ông này rồi, mấy ngày này anh ta đã tới vài lần, chỉ là tổng giám đốc đã dặn dò bọn họ rồi, không được cho anh ta đi vào.

Mà lần này, mục đích mà anh ta tới đây, đám vệ sĩ này cũng biết rất rõ.

“Chúng tôi sẽ thả người, hai tuần nữa anh hãy tới đón.”

Người vệ sĩ cầm đầu chủ động lên tiếng.

Lê Tuấn sửng sốt: “Vì sao lại phải cần tới hai tuần nữa? Sao không phải là bây giờ luôn?”

Nhưng đám vệ sĩ này lại không chịu nói nguyên nhân, cuối cùng Lê Tuấn không còn cách nào, chỉ đành phải dằn lòng rời đi.

Bây giờ Tống Ngọc đang ở trên tay bọn họ, anh ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu bọn họ đã nói hai tuần sau sẽ thả người, vậy anh ta cứ chờ đến hai tuần sau lại tới nữa vậy.

Phạm Nhật Minh trở lại xe một lần nữa.

Nguyễn Khánh Linh đã ngồi trên ghế phó lái lâu lắm rồi, thật vất vả mới đợi được anh xuất hiện, cô thở dài một hơi rồi nói: “Cuối cùng anh cũng quay lại rồi.”

Thật ra cô còn muốn hỏi vừa rồi rốt cuộc anh đã thần bí nói cái gì với Steve, nhưng trực giác nói cho cô biết khẳng định người đàn ông này sẽ không nói cho cô biết đâu, cho nên cô cũng không hỏi nữa.

Trước khi hai người về nhà thì lại đi ra ngoài ăn bữa cơm, lúc về đến nhà thì trời cũng đã tối rồi.

Bởi vì đêm nay Nguyễn Khánh Linh đã đồng ý với Phạm Nhật Minh rồi, buổi tối làm chuyện đó, cho nên cô cũng không khỏi có chút ngượng ngùng, cô lại ngâm mình trong phòng rất lâu, cho đến khi Phạm Nhật Minh không nhìn được nữa, anh gõ cửa phòng tắm.

“Cho em thêm năm phút đồng hồ nữa, em không ra thì anh sẽ đi vào.”

“…”

Năm phút sau, cuối cùng cửa phòng tắm cũng được mở ra.

Khóe miệng Phạm Nhật Minh phác họa ra một nụ cười, anh ôm lấy cô rồi đi nhanh đến bên giường.

“Tự em đồng ý với anh đó, mặc kệ tư thế gì cũng đều phải phối hợp với anh hết.”

Người đàn ông đè lên người cô, nhẹ nhàng thổi khí bên tai cô.

Anh đã làm với cô nhiều lần như vậy rồi, đã tìm được chính xác chỗ mẫn cảm của cô từ lâu rồi, cho đến vành tai là nơi mà khiến cô dễ dàng động tình nhất.

Quả nhiên, rất nhanh Nguyễn Khánh Linh đã bị anh trêu chọc đến mức mơ mơ màng màng, tùy ý anh làm bậy.

Ngay một bước cuối cùng, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên cảm thấy bụng đau đớn dữ dội một trận, cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trở nên vô cùng tái nhợt trong chớp mắt, cô ôm chặt lấy bụng mình.

Thấy thế, Phạm Nhật Minh rất nhanh thoát ra từ trong tình dục.

Anh lập tức khoác quần áo lên cho cô, anh ôm lấy bụng cô, trên mặt anh lộ ra vẻ khẩn trương không dễ phát hiện. Bộ dạng của Nguyễn Khánh Linh trước mắt nhưng lại làm cho anh lập tức hồi tưởng lại chuyện trước kia, cái lần cô cấp cứu trong bệnh viện kia.

Anh không nói hai lời, ôm Nguyễn Khánh Linh chạy xuống lầu.

Vừa đúng lúc có người giúp việc ở dưới lầu.

“Gọi tài xế, đưa chúng tôi đến bệnh viện, lập tức.”

Người giúp việc kia bị thái độ của Phạm Nhật Minh dọa sợ, anh ta chưa từng nhìn thấy thiếu gia có bộ dạng giống như bây giờ, sắc mặt âm trầm rất đáng sợ, giọng nói cũng giống như là kết thành băng vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK