Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 995

Phạm Hoàng Anh dáng vẻ chế giễu, Phạm Thành thì thờ ơ, giống như người mà vợ mình đang chế giễu, không liên quan gì đến ông ta.

Nguyễn Khánh Linh vô thức liếc nhìn Phạm Nhật Minh, trên mặt người đàn ông không có biểu cảm gì, chỉ là tay anh đang nắm chặt tay người phụ nữ dưới gầm bàn, ấn tay ra hiệu cho cô thành thật chút.

Nguyễn Khánh Linh lại nhìn Hà Thanh, thấy sắc mặt cô ta rất khó coi, cũng rất xấu hổ, dường như cô ta không ngờ mẹ chồng lại làm khó mình ngay tại chỗ.

Cô ta rướn ngực lên, cuối cùng cũng cười và nói: “Mẹ, mẹ nói cái gì vậy.”

“Xùy…”

Nhìn thấy Hà Thanh giả ngốc, bà Phạm cười một tiếng lạnh lùng, còn định tiếp tục cười, nhưng lại bị ông cụ Phạm ngồi phía trên cắt ngang, giọng nói rất nghiêm khắc.

“Được rồi, im lặng ăn cơm tối thôi!”

Ông cụ Phạm không ngừng nhìn cả nhà, trong lòng cảm thấy thất vọng, so sánh vợ chồng Phạm Nhật Minh với họ, rõ ràng là hiểu chuyện hơn.

Cuối cùng, dưới sự cảnh cáo của ông cụ Phạm, gia đình vẫn lặng lẽ ăn xong bữa ăn, không xảy ra rắc rối nào cả.

Khi có món tráng miệng, ông cụ Phạm đã hỏi Phạm Nhật Minh vài câu, ông khen ngợi anh về chuyện của công ty. Phạm Thành chứng kiến sự đánh giá cao của bố mình dành cho Phạm Nhật Minh, sự lo lắng trước đây của anh ta càng xuất hiện nhiều hơn. Anh ta khó khăn lắm mới khiến ông cụ Phạm cảnh giác Phạm Nhật Minh, không thể cứ như vậy mà hỏng việc sắp thành.

Phạm Thành liếc mắt, sắc mặt u ám chợt thoáng qua.

Phạm Thành và con trai nhìn nhau, ánh mắt hai người giống nhau.

Tiếp đó, Phạm Thành chủ động chúc rượu Phạm Nhật Minh: “Nhật Minh, ly này bố chúc con, ban đầu lúc bố điều con đi Lâm Đồng cũng không ngờ đến con có thể tạo ra thành tích ngày hôm nay, nào, chúng ta cùng nâng ly chúc mừng!

Phạm Thành đã chủ động chúc rượu, Phạm Nhật Minh tự nhiên cũng không từ chối, anh cầm ly rượu lên, ánh mắt hơi sáng lên nhìn ông ta, sau đó uống cạn rượu trong ly.

Đột nhiên Phạm Hoàng Anh cười lên một tiếng, làm như vô ý hỏi: “Anh, em nhớ lúc trước trên tin tức thấy anh ở nước Anh cũng có không ít tài sản, hơn nữa thời gian này ở Lâm Đồng cũng kiếm được mấy khoản này, chắc không nhiều hơn tài sản của Tổng bộ chúng ta đâu nhỉ?

Những lời này của Phạm Hoàng Anh tuy hỏi một cách rất tùy ý nhưng hàm ý trong lời nói lại vô cùng rõ ràng.Chẳng qua là nói cho ông cụ Phạm nghe, ông ấy không thích con cháu tranh đoạt quyền làm chủ, càng không thích con cháu tranh đoạt gia sản.

Mà bây giờ, Phạm Nhật Minh đã làm rất tốt việc kinh doanh của mình, việc say sỉn căn bản không có nghĩa lý gì cả.

Nguyễn Khánh Linh cũng có thể nghe ra thì những người tinh ý như Phạm Nhật Minh và ông cụ Phạm đương nhiên cũng nghe ra.

Nhưng sắc mặt Phạm Nhật Minh rất bình tĩnh, không có hành động gì trước lời nói của bọn họ, coi như mắt điếc tai ngơ.

Cô lại nhìn ông cụ, quả nhiên khóe miệng của ông xìu xuống, sắc mặt trở nên nghiêm nghị.

Phạm Thành và Phạm Hoàng Anh nhìn thấy biểu cảm thay đổi của ông cụ, trong lòng thầm đắc ý, bọn họ lại thêm vào: “Trả lời đi Nhật Minh, doanh số hằng ngày của con ở Lâm Đồng thời gian này khoảng bao nhiêu?

Phạm Nhật Minh báo một con số.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK