Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1275

Lãnh Nhược Giai cười, đưa tay đặt lên bàn tay người đàn ông.

Bàn tay anh rộng rãi và có hơi lạnh, trong nháy mắt làm cho Lãnh Nhược Giai nổi ý muốn chiếm người đàn ông này.

Người đàn ông này, chắc chắn sẽ là của mình!

Cô ta bình tĩnh nghĩ, nụ cười trên mặt lại che giấu suy nghĩ trong lòng cô ta.

Hai người đến phòng khách khiêu vũ.

Thật ra vẻ ngoài của Phạm Nhật Minh và Lãnh Nhược Giai thuộc cùng một kiểu, hơn nữa chiều cao của hai người cũng tương xứng với nhau, không quá chênh lệch như khi anh đứng cùng với Nguyễn Khánh Linh.

Khuôn mặt cô ta xinh đẹp và khí phách, lại mang theo khí chất lạnh lùng và kiêu ngạo, hơn nữa cùng với chiếc váy màu đen bằng lụa, ngay lập tức nâng cao khí chất của người phụ nữ lên, hai người đứng chung một chỗ lại vô cùng xứng đôi.

Phạm Nhật Minh và Lãnh Nhược Giai bắt đầu khiêu vũ, từ nhỏ hai người đều đã học lễ nghi xã giao, đương nhiên cũng biết khiêu vũ xã giao.

Sự kết hợp giữa đôi nam thanh nữ tú luôn chói sáng, sự xuất hiện của Phạm Nhật Minh và Lãnh Nhược Giai khiến các cặp đôi khiêu vũ bên cạnh trở nên lu mờ, dần dần bọn họ không nhảy nữa, hơi lúng túng lui đến một bên.

Thế là trong phòng khách chỉ còn cặp đôi Lãnh Nhược Giai và Phạm Minh Nhật khiêu vũ, vô cùng nổi bật.  Mọi người đứng từ xa quan sát, có kinh ngạc, có hâm mộ, cũng có ghen tỵ.

Tiếng bàn luận dần dần vang lên.

“Người phụ nữ khiêu vũ với chủ tịch Phạm là ai vậy, sao trước đây chưa thấy?”

“Không biết, tôi chắc chắn cũng chưa từng gặp qua, người phụ nữ xinh đẹp và có khí chất như vậy, nếu tôi có gặp qua chắc chắn sẽ có ấn tượng.”

“Đúng vậy, người phụ nữ này cũng quá đẹp rồi, nếu tôi có thể nhảy cùng cô ấy một bài, tuyệt đối có thể hạnh phúc đến mức ngất tại chỗ.”

Có điều cũng có người không đồng tình, cau mày nói: “Ngược lại tôi vẫn cảm thấy vợ của chủ tịch Phạm là người đẹp nhất, người phụ nữ này đúng là đẹp thật, nhưng chẳng lẽ các người không nhìn thấy ánh mắt của người phụ nữ kia sao? Mũi hất lên cả trời, nhìn tướng mạo thì này không thể thuộc loại giúp chồng thăng tiến được!”

Nghe vậy, rất nhanh cũng có người ủng hộ Nguyễn Khánh Linh: “Đúng, tôi vẫn thích vợ của chủ tịch hơn, cô ấy nhìn còn dễ gần hơn người phụ nữ kia nhiều, hơn nữa còn không tỏ ra kiêu căng bao giờ.”

Lúc này, hai người đang khiêu vũ không hề biết những người vây xem đang đánh giá bọn họ.

Lãnh Nhược Giai rất hưởng thụ cảm giác được mọi người chú ý này, vẻ mặt của cô ta càng thêm kiêu ngạo.

Nhưng mà, Phạm Nhật Minh lại có vẻ hơi bồn chồn, động tác cũng rất tùy ý, hiện tại anh chỉ muốn khiêu vũ thật nhanh, bằng không bình giấm nhỏ kia mà quay về thấy sẽ tức giận mất.

Trong đầu anh đang nghĩ đến Nguyễn Khánh Linh nên không chú ý đến Lãnh Nhược Giai đang sát đến mặt anh.

“Anh đang suy nghĩ gì vậy?”

Lãnh Nhược Giai cười hỏi, đôi môi đỏ như muốn dán lên người Phạm Nhật Minh.

Người đàn ông ngửi thấy mùi thơm trên người cô ta, trong bụng lập tức cảm thấy không vui khi cô ta đến gần như vậy, anh bình tĩnh lui về sau: “Không có gì.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK