Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1259

Hà Tử Ngưng vừa tức vừa thẹn, mắng to: “Hiên Viên Minh! Cái tên khốn nhà anh! Nếu anh dám làm gì tôi… Anh, anh sẽ đi tong ngay!”

Thật ra cô ta không biết sự giãy giụa của mình sẽ chỉ càng kích thích bản tính hoang dã của người đàn ông, đặc biệt là trong thời gian này, trời tối người yên, cô nam quả nữ nằm chung một cái giường, trước đó hai người còn uống rượu.

Hiên Viên Minh đè eo của cô ta lại, hơi thở dần trở nên nặng nề, cảnh cáo nói: “Em còn dám động đậy nữa, tôi sẽ không chắc chắn mình không làm gì với em đâu!”

Hà Tử Ngưng nghe vậy, rốt cuộc cũng tỉnh táo lại một chút.

Lúc này, Hiên Viên Minh mới nói: “Em nhìn lại người mình cho rõ ràng đi, xem rốt cuộc tôi có nhân cơ hội giở trò với em không?”

“…”

Hai người làm loạn tới tận giờ, Hà Tử Ngưng cũng sớm đã cảm thấy vậy, chỉ là trước đó cô ta bị dọa sợ cho nên không nghĩ được nhiều mà thôi.

Cô ta nhếch môi, bất đắc dĩ nói một câu: “Không có càng tốt chứ sao? Bây giờ anh thả tôi ra đi.”

Nhưng Hiên Viên Minh không làm theo, anh ta vẫn đè lên người phụ nữ, mùi thơm ngọt ngào trên người cô ta tràn từng đợt vào xoang mũi anh ta, khiến thần kinh anh ta căng lên như dây đàn sắp đứt.

Hà Tử Ngưng nhìn vào mắt người đàn ông, trong lòng không khỏi hoảng hốt, cô ta vội nói: “Hiên Viên Minh, anh muốn làm gì? Anh còn không mau thả tôi ra?”

“Tôi cảnh cáo anh, nếu anh dám làm loạn, chúng ta sẽ tuyệt giao ngay lập tức, anh có nghe không?”

“Anh thả tôi ra!”

Dưới ánh mắt của người đàn ông, sự bình tĩnh của Hà Tử Ngưng dần dần biến mất, sự bất an không ngừng trỗi dậy trong lòng cô ta, còn kèm theo sự rung động khó thốt nên lời, hệt như bây giờ cô ta không thể khống chế đầu óc được nữa…

Nhưng mà, Hiên Viên Minh lại không hề nhúc nhích, dù cô ta có làm gì cũng không thể nào đẩy anh ta ra được.

Ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm vào đôi môi hé ra khép lại của người phụ nữ, chỉ cảm thấy dụ hoặc tới cùng cực.

“Hiên Viên Minh, tôi có hôn phu rồi, anh thả tôi ra…”

Hà Tử Ngưng cảm thấy xấu hổ vì phản ứng của mình, lúc cô ta nói lời này cũng giống như đang cảnh báo mình, nhưng cô ta lại không ngờ rằng câu nói này lại khiến cho người đàn ông kia càng thêm kích động.

Anh ta bỗng nhớ đến lần trước khi gặp người đàn ông nọ.

Còn có lần thân mật ở trường đua ngựa.

Sự ghen ghét dần dần dâng lên trong ngực Hiên Viên Minh.

Tay anh ta từ từ lướt mặt người phụ nữ, trượt đến cổ của cô ta, lại thò vào trong cổ áo cô ta, anh như đang thấp giọng thở dài, lại như không cam lòng, phả từng hơi thở nóng bỏng bên tai cô ta: “Tôi biết em không muốn kết hôn với anh ta.”

“Anh đừng…”

Hà Tử Ngưng chỉ cảm thấy có một đôi tay đang châm lửa khắp nơi trên cơ thể mình, trước đó đầu óc cô ta vẫn còn hoàn toàn tỉnh táo, vậy mà chỉ trong nháy mắt đã bắt đầu mơ màng, cô ta biết rõ, bây giờ mình phải đẩy người đàn ông này ra.

Thế nhưng động tác phản kháng của cô ta lại không giúp ích được gì, người đàn ông kia cứ hết vuốt ve rồi lại hôn khiến cơ thể cô trở nên tê dại, sinh ra cảm giác xúc động liều lĩnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK