Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1852

Thế nhưng, sau khi hai người ở bên nhau, căn bản không hề có hành vi thân mật nào, càng đừng nói tới hôn môi, Vân Minh Nguyệt vốn dĩ còn cho rằng trong lễ đính hôn, người đàn ông này chắc hẳn sẽ hôn cô ta? Kết quả, không ngờ người dẫn chương trình lại không nói gì tới mà trực tiếp cho qua luôn, việc này khiến cô ta không tránh khỏi có chút thất vọng.

Có điều rất nhanh, sự thất vọng của cô ta đã được thay thế bằng sự mong chờ.

Bởi vì, cô ta biết lát nữa trong yến tiệc cô ta và Lãnh Hàn Vũ sẽ nhảy một tiết mục mở màn.

Lãnh Hàn Vũ cũng biết chuyện này, vốn dĩ Vân Minh Nguyệt chỉ chạm vào anh ta anh ta đã cảm thấy phản cảm chứ nói gì tới khiêu vũ cùng cô ta, anh ta cũng từng thoái thác với ông, nhưng ông cụ Lãnh nhất định muốn anh ta phải nhảy cùng Vân Minh Nguyệt.

Lãnh Hàn Vũ không thể từ chối, cũng chỉ đành đồng ý, có điều trong lòng anh ta vẫn không ngừng chống cự.

Trước khi hai người chuẩn bị khiêu vũ, ánh mắt Lãnh Hàn Vũ lại vô thức nhìn về phía người phụ nữ ở quầy bar, nhưng cô ta vẫn như cũ vui vẻ uống rượu, hoàn toàn không để ý tới anh ta.

Trong lòng Lãnh Hàn Vũ vô cùng không vui.

Anh ta chủ động kéo tay Vân Minh Nguyệt nói: “Nào, cùng nhảy điệu mở màn đi.”

Nghe vậy Vân Minh Nguyệt vừa bất ngờ vừa vui mừng, cô ta hoàn toàn không ngờ, lần này người đàn ông này lại chủ động như vậy.

Cô ta vội vàng cười, nắm lấy tay người đàn ông.

Lòng bàn tay anh ta cũng giống như tính cách của anh ta, đều vô cùng lạnh lẽo, nhưng năm ngón tay của anh ta thon dài, gân cốt rõ ràng, mang tới chút cảm giác cấm dục.

Đôi mắt Vân Minh Nguyệt hận không thể dán lên tay Lãnh Hàn Vũ.

Người đàn ông khẽ ho một tiếng.

Lúc này Vân Minh Nguyệt mới có phản ứng lại, cô ta có chút ngại ngùng cúi đầu cười, không nhìn thấy sự chán ghét trong ánh mắt của Lãnh Hàn Vũ.

Hai người cùng đi vào chỗ, tiếng nhạc vang lên.

Đây là một khúc nhạc Latin dạo đầu tương đối thoải mái và nhẹ nhàng, Lãnh Hàn Vũ sinh ra và lớn lên trong gia đình giàu có, loại vũ đạo xã giao cơ bản này anh cũng vô cùng tinh thông, anh chỉ ôm hờ người phụ nữ vào lòng, cũng không nắm chặt lấy tay Vân Minh Nguyệt.

Thế nhưng, từ góc độ của Lãnh Nhược Giai có thể thấy được rõ ràng tay Lãnh Hàn Vũ đặt vào hông người phụ nữ, bước nhảy của hai người vô cùng đều nhau làm tăng thêm cảm giác ăn ý.

Lúc này, Lãnh Nhược Giai còn nghe thấy không ít người khen ngợi.

Dù sao thì, hai người nhảy đều không tệ, diện mạo xuất chúng, hơn nữa Vân Minh Nguyệt còn là người mẫu, mặc bộ váy trắng trên người lại càng khiến vóc dáng trở nên thon thả, gợi cảm.

Lãnh Nhược Giai càng nhìn càng thấy chói mắt, cô ta lại uống một ngụm rượu.

Được rồi, không cho cô ta đi đúng không? Vậy thì cô ta cũng sẽ đi tìm người chơi cùng!

Dù sao thì Lãnh Hàn Vũ và Vân Minh Nguyệt chỉ cần nhảy một màn mở đầu trước mặt mọi người là được rồi, không cần phải nhảy suốt cả buổi, vì vậy, Lãnh Hàn Vũ chỉ nhảy cùng Thư Vân khoảng năm phút bèn buông cô ta ra.

Lúc này, Lãnh Nhược Giai tìm một người đàn ông xa lạ bên phía người quen của Vân Minh Nguyệt

Anh ta cũng là con lai, tóc vàng mắt xanh, dáng người cao lớn, vừa nhìn đã biết là chăm tập thể hình, người đàn ông có đôi mắt màu xanh biếc thâm thúy, khi nhìn người ta mang tới cảm giác khiến đối phương hít thở không thông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK