Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1296

Tuy nói cô đã nói đồng ý, thế nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái. Dù sao thì cái loại chuyện nổi bật như chuyện tranh đấu trước mắt mọi người kiểu này vốn không phải thứ cô thích.

Nhưng bởi vì Phạm Nhật Minh, cô chỉ có thể đồng ý.

Trong lòng Nguyễn Khánh Linh nghĩ bây giờ anh vẫn là người bệnh, cô không thể tức giận với anh. Thế nên chỉ có thể kìm nén cơn giận, mở nắp hộp giữ nhiệt ra đặt ở một bên, đợi đến khi nguội sẽ đưa cho anh ăn.

So với tâm trạng không vui của Nguyễn Khánh Linh, tâm trạng của Phạm Nhật Minh lại tốt đến mức khó tin.

Lúc Nguyễn Khánh Linh dém lại chăn cho mình, anh thuận tiện chụp móng vuốt tới, cứ vậy ôm chặt người phụ nữ kia vào ngực mình.

Cô khẽ kêu lên một tiếng, có chút không vui nói: “Anh đang làm cái gì thế?”

Chẳng qua là, cho dù như vậy, tay Nguyễn Khánh Linh vẫn cẩn thận từng li từng tí một tránh đi vết thương của người đàn ông này.

Phạm Nhật Minh nhìn ra được cô giận thật rồi, lại nghĩ đến chuyện của Lãnh Nhược Giai.

Anh cũng không nhắc đến chuyện đó, chỉ có ánh mắt khẽ lóe lên một cái rồi nhanh chóng bị anh giấu đi.

Người đàn ông bỗng nhiên nói: “Anh chỉ muốn ôm em thôi mà.”

Nguyễn Khánh Linh vô thức nhìn Phạm Nhật Minh một chút, nhìn rồi trái tim cô lại khẽ rung rinh. Cô rất ít khi nhìn thấy đôi mắt Phạm Nhật Minh sáng đến vậy. Phần lớn thời gian, hai mắt anh đều tĩnh lặng như biển lớn, không gợn lên chút sóng gió nào, mặc dù thỉnh thoảng cũng sẽ có chút dịu dàng thoáng qua đôi mắt ấy.

Thế nhưng anh vẫn thuộc kiểu người biết kiềm chế cảm xúc.

Nhưng bây giờ, cô lại thấy được ánh sáng lấp lánh như triệu vì sao trong mắt anh một cách rõ ràng như thế.

Không biết cô đã từng nghe ở đâu, có người nói, chỉ khi nhìn người mình thương yêu thật lòng hai mắt mới không tự chủ được mà phát sáng.

Trước đó Nguyễn Khánh Linh còn có chút buồn bực không vui, dưới ánh mắt dịu dàng tiến công của người đàn ông, tâm trạng cô nhanh chóng tốt lên như kì tích vậy.

Thế nhưng, cô vẫn không nhịn được âm thầm ghen tuông mà nghĩ.

Người đàn ông này thối tha này đào hoa như thế, sau này còn không biết rước đến bao nhiêu người phụ nữ nữa.

Đúng lúc này, Phạm Nhật Minh lại nói: “Người anh bẩn muốn chết luôn rồi đây này, em lau cho anh chút đi.”

“Em lau cho anh á?”

Nguyễn Khánh Linh khiếp sợ, lập tức hỏi ngược lại.

Cô và Phạm Nhật Minh đã là vợ chồng lâu như vậy rồi, cho dù có những lúc hai người sẽ có những hành động cử chỉ thân mật, thế nhưng cô chưa lau người cho anh bao giờ đâu…

Cô vẫn có chút bảo thủ từ trong xương, luôn cảm thấy chuyện lau người cho Phạm Nhật Minh là một chuyện… là một chuyện khiến người ta cảm thấy rất khó xử.

Phạm Nhật Minh nhìn thấy tia quẫn bách trên mặt cô, anh cười sâu xa nói: “Ừm, em lau cho anh.”

“…”

Cuối cùng, Nguyễn Khánh Linh vẫn đồng ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK