Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1482

Chỉ lát sau Nguyễn Khánh Linh cũng không suy nghĩ đến chuyện này nữa, cô lại nghĩ đến chuyện Hà Thanh mang thai, bèn hỏi: “Chú Hùng, không phải phụ nữ mang thai đều giống nhau à? Chú rất có kinh nghiệm chăm sóc bà bầu sao?”

 

Bản thân Nguyễn Khánh Linh đã là người nói nhiều, lại rất tò mò, nên cô và chú Hùng rất nhanh đã nói hết chuyện này đến chuyện khác, trong lúc đó Phạm Nhật Minh cũng nói vài câu, nhưng mà anh không thích nói chuyện nên đa phần đều nghe hai người nói.

Thật ra chuyện mà hai người nói, nếu là Phạm Nhật Minh trước kia thì anh nhất định sẽ phì cười, thấy rất nhàm chán.

Nhưng mà bây giờ anh nhìn Nguyễn Khánh Linh, có đôi khi cô sẽ rất vui vẻ, lại còn giơ tay múa chân vài cái, vô cùng hoạt bát.

Chú Hùng cũng vậy, vốn là một người cố gắng nghiêm túc, nhưng khi nói chuyện với Nguyễn Khánh Linh thì cũng sẽ có một bộ mặt khác, còn có vẻ là một người rất tình cảm.

Hình như là cô ngày càng có sức hút, có thể xoa dịu lòng người một cách thần kỳ, khiến một người thay đổi thành một người khác.

Trên mặt người đàn ông hiện lên ý cười, đôi mắt đen ánh lên sự ấm áp.

Cô tốt như vậy, như là trăng sáng trên bầu trời khiến người ta không kiềm chế được muốn đến gần, cam tâm tình nguyện bị đồng hóa.

Hóa ra người bị Nguyễn Khánh Linh làm thay đổi không chỉ có một mình anh mà cả chú Hùng cũng bị thay đổi…

Nghĩ vậy Phạm Nhật Minh lại cảm thấy tình yêu của mình dành cho cô lại càng nhiều hơn, dù là đã có được cô nhưng mà vẫn không nhịn được muốn cô hoàn toàn thuộc về mình.

Nguyễn Khánh Linh không biết được suy nghĩ của Phạm Nhật Minh, cô vẫn đang vui vẻ trò chuyện với chú Hùng.

Thoáng cái thời gian đã trôi qua mấy tiếng.

Sau khi ăn cơm xong, chú Hùng thấy không còn sớm nữa, hơn nữa còn nghĩ đến việc Phạm Nhật Minh đang bị thương cần nghỉ ngơi sớm nên ông đi về trước.

Nguyễn Khánh Linh tiễn chú ấy, đợi khi cô quay lại thì trên mặt không giấu được nụ cười, cô nói với Phạm Nhật Minh: “Chú Hùng quay về thật là tốt.”

Người đàn ông ừ một tiếng, anh nhìn cô chằm chằm, bảo cô lại gần.

Nguyễn Khánh Linh nhìn thẳng vào mắt anh, ánh mắt này rất thân quen với cô, vừa nhìn đã hiểu người đàn ông này đang nghĩ gì.

Cô hơi đỏ mặt, âm thầm rủa trong lòng.

Người đàn ông này đã bị thương rồi mà trong đầu vẫn đang nghĩ đến chuyện không đàng hoàng.

Nguyễn Khánh Linh biết nếu bây giờ mình đi qua đó thì sẽ không tránh được bị anh “giở trò”, tất nhiên là cô không đi qua đó.

Vậy nên cô giả vờ như là mình không nghe thấy gì, ngáp một cái: “Buồn ngủ quá, em đi tắm đây.”

Nói xong cô nhanh chóng chuồn vào phòng vệ sinh, cứ như là sợ anh sẽ đuổi theo làm gì cô vậy.

Thấy vậy Phạm Nhật Minh không khỏi bật cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK