Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 280

Phạm Nhật Minh nhìn cô ta với ánh mắt lạnh lẽo: “Vậy nên là?”

Khả Như bị anh liếc nhìn như vậy thì cảm thấy có hơi chột dạ, nhưng cô ta vẫn kiên trì nói: “Cậu Phạm, thật ra thì cậu không cần phải đặt trọn trái tim vào Nguyễn Khánh Linh đâu, đàn ông mà, nhất là đối với người đàn ông thành công, đứng sau lưng họ chắc chắn không chỉ có một người phụ nữ…”

Cô ta cố ý nói ra lời này là để ám chỉ với anh.

Khả Như không thể phủ nhận việc, bây giờ Phạm Nhật Minh đúng là đang say mê Nguyễn Khánh Linh, nhưng mà đàn ông trên thế giới này, nào có ai thật sự có thể không vụng trộm đâu nhỉ? Ở bước đầu tiên, cô ta chỉ cần có được mối quan hệ với Phạm Nhật Minh thôi, cô ta cũng không vội chia rẽ quan hệ giữa anh và Nguyễn Khánh Linh.

Khả Như tự cho là kế hoạch của cô ta khá tốt, nhưng không ngờ là cô ta bị người đàn ông này bật lại một câu: “Chuyện giữa tôi và cô ấy, thì có liên quan gì tới cô?”

“…”

Khả Như có chút không khống chế được cơn tức giận hiện ra ở ngoài mặt, nhưng khi cô ta nhìn gương mặt tuấn tú của người đàn ông, thì cô ta vẫn cố gắng đè nén cơn lửa giận và nỗi nhục nhã ở trong lòng cô ta xuống. Sau đó, cô ta nhìn Phạm Nhật Minh, rồi dịu dàng nói với anh: “Cậu Phạm, sau hai lần chúng ta cùng chung sống với nhau, thì chắc hẳn cậu cũng có thể cảm nhận được là tôi thích cậu…”

Không ngờ, cô ta còn chưa kịp nói dứt lời thì đã bị Phạm Nhật Minh ngắt lời một cách tuyệt tình rồi. Lúc này, anh nhìn cô với vẻ mặt khinh thường và nhạo báng: “Dù sao gì cô cũng là cành vàng lá ngọc của nhà họ Khả, cô đứng đây bày tỏ tình cảm với người đàn ông đã có gia đình, thích hợp à?”

“Tôi…”

Khả Như bị anh gièm pha không một chút kiêng nể gì cả, thể diện của cô ta mất hết, cô ta cắn môi dưới, rồi nhìn Phạm Nhật Minh, nói: “Anh cũng biết tôi là cô cả của nhà họ Khả, tôi vì Phạm Nhật Minh anh mà làm đến mức này, đã là chuyện hiếm thấy rồi, tại sao anh vẫn chưa chịu hiểu vậy?”

“Tôi không có hứng thú.”

Phạm Nhật Minh thốt ra bốn chữ này với cô ta, sau đó anh lập tức đóng cửa lại.

Khả Như lập tức bị anh nhốt ở ngoài cửa, từ trước đến giờ cô ta chưa bao giờ cảm thấy khó chịu như thế này, nhưng mà bây giờ cô ta có nổi nóng, thì cũng chẳng có ích lợi gì, thế nên cô ta không thể làm gì khác hơn là hậm hực rời đi.

Phạm Nhật Minh bước vào phòng khách, đột nhiên chú Hùng đi tới chỗ anh, và nhỏ giọng nhắc nhở bên tai anh: “Cậu chủ, vừa nãy tôi thấy cô chủ đi lên lầu một mình, hình như là cô chủ đang buồn bực.”

“Cô ấy đang giận?”

Phạm Nhật Minh lên tiếng hỏi ngược lại ông.

Chú Hùng gật đầu với anh một cái.

Chắc không phải là cô đang ghen đó chứ? Khi nãy cô bước vào phòng, anh cũng vì nói chuyện với Khả Như mà không đuổi theo cô?

Phạm Nhật Minh thầm suy đoán ở trong lòng, nhưng mà chú Hùng lại nhìn anh với vẻ điềm tĩnh, ông nhanh chóng hỏi anh: “Cậu chủ, cậu không đi lên lầu để an ủi cô chủ một chút sao?”

Nghe ông nói vậy, vốn dĩ là Phạm Nhật Minh cũng muốn đi, nhưng đột nhiên anh lại nhớ tới tấm hình mà vừa rồi Khả Như đã đưa cho anh xem, thế là anh lập tức dẹp cái ý muốn đó.

Người phụ nữ kia công khai dắt tay với đàn ông khác, lại còn để cho người bên truyền thông chụp được cảnh đó, bây giờ anh không dạy dỗ cô đã là quá nhân từ rồi, an ủi cô cái gì nữa chứ…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK