Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1245

Thậm chí anh ta còn khuyên Phạm Nhật Minh: “Á đừng, tiếp tục đi, đây là lần đầu tiên tôi nghe Lăng Huyền đánh đàn đó, sao trước giờ tôi không biết cô có thể chơi đàn chứ.”

“Tốt, chúng ta tiếp tục!”

Nguyễn Khánh Linh vung tay lên, ý bảo Lăng Huyền bắt đầu.

Trên trán Lăng Huyền rơi mấy giọt mồ hôi lạnh, cô ấy vừa chơi đàn vừa thở dài trong lòng.

Cô gái ngốc nghếch này, lát nữa lo tự bảo vệ mình đi….

Thật vất vả mới đàn xong một bài, Lăng Huyền vội vàng trở lại vị trí của mình, tuy Phạm Nhật Minh vẫn luôn nhìn Nguyễn Khánh Linh nhưng áp lực quanh người anh cũng hơi mạnh quá rồi…

Bởi vì khí lạnh vèo vèo phát ra từ người đàn ông mà ngón tay cô ấy trở nên cứng đờ, đàn nhầm vài nốt.

Nhưng Trần Hữu Nghị vẫn rất thích, đợi đến khi Lăng huyền trở lại bên cạnh anh ta, anh ta ôm lấy cô ấy, hôn lên mặt cô cái chóc, mập mờ nói bên tai cô: “Bộ dáng chơi đàn của em thật đẹp, lúc về đàn một mình cho anh nghe đi.”

Nếu là trước kia Lăng Huyền đã bị trêu chọc đến mặt đỏ tai hồng rồi, nhưng lúc này cô lại không yên lòng, đẩy Trần Hữu Nghị ra, tầm mắt vẫn ở trên người Nguyễn Khánh Linh.

Cô hy vọng cô gái ngốc kia tỉnh táo lại chút, cậu ấy không nhìn thấy chồng mình sắp nổ tung rồi sao? Tại sao cậu ấy còn nói chuyện vui vẻ với người đàn ông khác chứ?

Thật ra Nguyễn Khánh Linh đã cảm giác được, nhưng cô hát với Hiên Viên Minh một lúc liền quên mất chuyện này.

Vốn dĩ cô rất thích bài này nhưng vẫn không tìm được người có thể song ca, không ngờ hôm nay lại bắt gặp một người bạn phương diện nào cũng đều phù hợp với mình, Nguyễn Khánh Linh nhất thời vui quá quên mất Phạm Nhật Minh còn đang nhìn hai người bọn họ.

Hiên Viên Minh cũng không biết Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh đang chiến tranh lạnh với nhau, anh ta chỉ cảm thấy Nguyễn Khánh Linh thật sự rất hợp với mình.

Thế là hai người bắt đầu trò chuyện với nhau, nhưng không trở về chỗ ngồi mà lại ngồi xuống sô pha.

Nguyễn Khánh Linh kể cho anh ta nghe một số vấn đề về tông của bài hát, ngoài ra còn đề cử với anh ta những bài hát tương tự.

Kết quả, hai người ngạc nhiên phát hiện rằng gu nghe nhạc của hai người đều không khác nhau lắm, chẳng hạn như Steve, hai người đều rất thích, nên bất tri bất giác đã trò chuyện rất hăng say.

Trong lúc đó, ánh nhìn của Hà Tử Ngưng cứ đi đi về về giữa Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh.

Ban đầu thấy Hiên Viên Minh và Nguyễn Khánh Linh song ca, cô ta cũng chỉ thấy buồn cười, muốn xem kịch vui, nhưng về sau Phạm Nhật Minh lên tiếng, cô ta nhạy bén cảm giác được Phạm Nhật Minh đã tức giận.

Mà nguyên nhân anh tức giận chính là Nguyễn Khánh Linh.

Phạm Nhật Minh đang ghen tuông.

Ý thức được điểm này, trong lòng Hà Tử Ngưng khó tránh khỏi bắt đầu buồn bực, lại có chút ghen tị không kìm nén lại được.

Dù sao, tuy Phạm Nhật Minh vẫn có quan tâm đến cô ta nhưng anh luôn đối xử với cô ta như một người anh, không bao giờ lên cơn ghen với một người đàn ông khác như bây giờ.

Cô ghen tị quá… cô thật sự muốn anh cũng nhìn mình như vậy, cũng đối xử với mình như vậy.

Nếu cô là Nguyễn Khánh Linh, cô chắc chắn sẽ không qua lại thân mật với người đàn ông khác như cô ấy đâu, muốn bám lấy anh còn không kịp nữa là…

Hà Tử Ngưng nhìn Phạm Nhật Minh, trong lúc nhất thời có chút thất thần, cô ta không chú ý rằng Lăng Huyền ngồi ở phía đối diện cũng đang nhìn mình như có điều suy nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK