Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1244

Tuy Nguyễn Khánh Linh không nhìn Phạm Nhật Minh, nhưng cô có thể rõ ràng cảm giác được cơn gió lạnh phóng tới từ bên cạnh mình.

Nếu là bình thường, nói không chừng cô sẽ sợ ngay, nhưng hôm nay có rượu vào người, hai má cô nổi lên hai rặng mây hồng, cô cầm micro lên, chạy đến phòng khách bắt đầu chọn bài hát.

Bên kia, Hiên Viên Minh cũng không ngồi nữa, anh ta chạy tới cùng chọn bài với Nguyễn Khánh Linh. Cuối cùng, không biết là cố ý hay vô tình, hai người chọn vài bài tình ca để hát.

Đầu tiên là bài “Sau tất cả”.

Phạm Nhật Minh nhìn người phụ nữ đang hát những câu đầy tình ý với Hiên Viên Minh kia, tức giận đến sắp nổ nhưng lại không thể làm gì được, bàn tay đang đặt dưới bàn siết lại rất chặt.

Trần Hữu Nghị đang xem hát thì còn không ngại lớn chuyện, không ngừng vỗ tay khen ngợi cho hai người đó.

Nhưng nói thật thì Nguyễn Khánh Linh và Hiên Viên Minh thật sự hát rất hay.

Giọng nữ mềm mại và ngọt ngào, giọng nam thanh thanh sạch sẽ, hơn nữa hai người đều là tuấn nam mỹ nữ, lúc đang song ca hai người còn cười nhìn nhau, quả thật nhìn khá giống tình tiết trong phim thần tượng.

Hát xong một bài, Lăng Huyền tinh tế để ý thấy sắc mặt Phạm Nhật Minh đã xấu đi rất nhiều, lo lắng Khánh Linh mà quấy nữa sẽ khiến anh khó xử, vì thế cô ấy đứng lên, nói với bọn họ: “Linh ơi, tớ đệm đàn cho cậu đi, không phải lúc trước cậu luôn nói muốn hát bài đó sao?”

“OK luôn.”

Nguyễn Khánh Linh gật đầu, vui vẻ đồng ý.

Lăng Huyền đi tới trước đàn dương cầm, ngồi xuống, cô ấy còn chưa hết căng thẳng thì bỗng nhiên lại nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh kéo Hiên Viên Minh đang định đi xuống, nói: “Khoan xuống, chúng ta hát thêm hai bài nữa.”

“Được chứ.”

Ban đầu Hiên Viên Minh tưởng cô muốn hát một mình nên định đi xuống trước, không ngờ cô lại gọi anh lại, đương nhiên anh ta hí hửng đồng ý rồi. Huống chi, vừa rồi anh ta hát một bài với cô, cảm giác cũng không tệ lắm, hai người phối hợp rất hoàn hảo.

Âm vực của cô rất hợp với anh ta.

Lăng Huyền ngồi bên đàn dương cầm, nháy mắt có chút dở khóc dở cười. Không biết rốt cuộc Nguyễn Khánh Linh đã nhìn thấy gì trong hầm rượu mà khiến cậu ấy giận Phạm Nhật Minh như vậy.

Cô ấy len lén nhìn Phạm Nhật Minh, quả nhiên, sắc mặt người đàn ông này đã lạnh đến mức sắp kết thành băng. Anh cứ nhìn chòng chọc vào hai người, nhưng Nguyễn Khánh Linh không thèm nhìn anh lấy một cái, không hề để ý tới anh.

Lăng Huyền bất đắc dĩ, giờ cô mà không đàn cũng hơi khó xử.

Ngay sau khi Nguyễn Khánh Linh chọn xong bài hát, Phạm Nhật Minh bỗng nhiên lên tiếng ngăn cản: “Thôi, đừng hát nữa.”

Nghe những lời này, dù là người bình thường cũng có thể nhận ra sự không vui trong giọng nói của anh, ngặt nỗi Nguyễn Khánh Linh lại giả vờ không biết không hiểu, Hiên Viên Minh thì tỏ ra không sao cả. Nét mặt Hà Tử Ngưng trở nên kỳ lạ, còn Trần Hữu Nghị thì không biết do uống rượu nhiều quá lú đầu hay thật sự không phát hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK