Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1153

Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh đến cửa quán đó, kinh doanh cũng khá ổn, nhưng mà cửa ra vào hơi hẹp, vì vậy, cả quán chỉ có một nhân viên phục vụ, chính là Nguyễn Khánh Nga.

Hai người họ liếc mắt một cái đã nhìn thấy cô ta ngay.

Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy Nguyễn Khánh Nga cố gắng vác cái bụng lớn đi đi lại lại thì hơi sửng sốt.

Cô ta… mang thai rồi sao?

Bà nội và dì Hoa không nói chuyện này với cô…

Nguyễn Khánh Nga đeo tạp dề, bưng một bát súp cay thật to trên tay, bởi vì cô ta mang thai nên đi hơi chậm, hình như còn bị khách mắng chửi.

Từ góc độ của Nguyễn Khánh Linh mà nhìn thì cô gái luôn kiêu ngạo, được chiều chuộng, lúc này lại cúi đầu, buông bỏ sự kiêu ngạo của mình.

Cô cong người, gật đầu sợ hãi, rụt rè muốn nói gì đó.

Có lẽ cảnh tượng trước mắt quá chấn động, Nguyễn Khánh Linh không nhịn được hít một hơi thật sâu nói: “Không ngờ, em ấy lại lưu lạc tới mức này, chẳng trách, bà nội lại muốn tìm em tới giúp đỡ.”

Nguyễn Khánh Linh nghĩ, sở dĩ bà nội và dì Hoa không nói cho mình biết Nguyễn Khánh Nga mang thai là vì họ muốn cô tận mắt thấy, để cô cảm nhận sự ngạc nhiên sâu sắc.

Phạm Nhật Minh nhìn Nguyễn Khánh Nga một cái rồi thôi, anh chẳng ngạc nhiên cho lắm.

Lúc mới đầu, sau khi cô ta chọc vào Nguyễn Khánh Linh thì anh đã đoán ra cô ta sẽ có cái kết cục này rồi, cho dù người khác không ra tay thì anh cũng sẽ tự mình ra tay.

Nhưng mà, anh không ngờ Nguyễn Khánh Linh lại ngạc nhiên đến vậy.

“Bạn bè trước kia của em ấy quả nhiên chỉ là bạn hờ, bây giờ, vào thời khắc cần giúp thế này thì chẳng có ai ra mặt giúp đỡ em ấy cả.”

Nguyễn Khánh Linh không nhịn được cảm khái vài câu về lòng người dễ thay đổi.

Phạm Nhật Minh ôm vai cô, nói: “Những thứ này đều do cô ta tự lựa chọn, không trách ai được.”

Nghe anh nói vậy, bỗng nhiên Nguyễn Khánh Linh nghĩ đến chuyện rất lâu trước kia, nếu như khi đó Nguyễn Khánh Nga lựa chọn gả cho Phạm Nhật Minh, chứ không phải cô gả cho anh thì bây giờ, ít nhất cô ta có thể sống một cuộc sống giàu sang, chứ không như lúc này, đã mang thai rồi còn phải khổ cực làm việc, cố gắng mỉm cười, chiều lòng người ta.

Nguyễn Khánh Linh thở dài một hơi, cô xoay người lại, không nhìn Nguyễn Khánh Nga nữa.

Cô nói: “Chúng ta giúp em ấy một chút, được không?”

Nguyễn Khánh Linh biết, nếu như thực sự muốn giúp Nguyễn Khánh Nga thì chút công sức của cô vẫn không đủ, còn phải nhờ Phạm Nhật Minh ra tay nữa.

Nhưng Phạm Nhật Minh lại cũng không muốn giúp Nguyễn Khánh Nga.

Trước đó cô ta làm nhiều việc tổn thương đến Nguyễn Khánh Linh như thế, nếu không phải an xuất hiện kịp thời, cô gái nhỏ của anh bây giờ căn bản không thể đứng ở chỗ này nói chuyện với anh.

Hiện tại muốn anh đi giúp người phụ nữ từng tổn thương cô, trong lòng của Phạm Nhật Minh ít nhiều cũng có chút chán ghét, anh nhếch môi không nói chuyện.

Nguyễn Khánh Linh nhìn xem anh, biết ý nghĩ lúc này trong lòng người đàn ông này.

Lấy tình cảm của an đối với mình, tự nhiên không thể lại giúp đỡ Nguyễn Khánh Nga đã từng hại qua mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK