Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1198

Nguyễn Khánh Nga sững sờ.

Là tập đoàn của họ Phạm kia sao?

Cô trúng thưởng đúng nhà của sản nghiệp nhà Phạm Nhật Minh? Mà lúc đó nhiều người như thế lại có mình cô trúng thưởng?

Nguyễn Khánh Nga nhớ lại ngày hôm qua gặp Nguyễn Khánh Linh trước cửa nhà.

Mà lúc đó phía sau Khánh Linh đang có mấy ông bà già nói chuyện phiếm.

Tin tức rút thăm trúng thưởng là cô nghe được từ bọn họ, nghĩ lại cảm thấy bọn họ nói như muốn mình biết vậy.

Nghĩ lại thì Nguyễn Khánh Nga nhận ra mọi chuyện cứ như là trùng hợp thật ra được người khác sắp đặt.

Sự vui sướng trong lòng Nguyễn Khánh Nga biến mất, cả người chìm trong sự lạnh lẽo giống như bị tạt cả xô nước đá vào người.

Để chắc chắn hơn cô gọi điện ngay cho Nguyễn Khánh Linh.

“Rút thăm trúng thưởng là do chị sắp xếp đúng không?”

Sau khi có người nhận điện thoại, Nguyễn Khánh Nga lập tức hỏi.

Thế nhưng đầu kia Nguyễn Khánh Linh im lặng không trả lời, cô ngay lập tức biết được đáp án.

Nguyễn Khánh Linh vẫn không trả lời, Nguyễn Khánh Nga mạnh tay dập điện thoại như để phát tiết cảm xúc khó chịu và tự ti vậy.

Cô cũng hiểu Khánh Linh!

Khánh Nga cô dù giờ nghèo khổ vất vả nhưng dù có chết đói đi chăng nữa, cô cũng không muốn nhận sự giúp đỡ từ Nguyễn Khánh Linh.

Nhớ lại ngày trước cô đã hại Khánh Linh nhiều lần như thế, giờ chị ta lại giúp cô. Cô chỉ cảm thấy sự trợ giúp này là bố thí từ chị ta.

Không chỉ thế, trước đây khi còn là cô chiêu nhà Nguyễn, cô vẫn có thể so tài đọ sức cùng Nguyễn Khánh Linh.

Nhưng mà bây giờ, người mà từng bị cô đè đầu cưỡi cổ giờ lại có thân phận địa vị cao tới thế, dù cô có ngửa mặt trông lên cũng không nhìn tới độ cao của người ta.

Cảm giác chênh lệch to lớn như thế này càng khiến cho Khánh Nga ghen tị, tự ti.

Cô ta cho rằng hành động này của Khánh Linh là thấy mình đáng thương nên bố thí cho cô như ăn mày.

Nguyễn Khánh Nga siết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cho dù có chết đói thì tôi cũng sẽ không nhận bất kỳ thứ gì của chị!”

Ngày hôm sau, Nguyễn Khánh Nga không đi đổi thưởng cũng không nghe điện thoại từ nhân viên, sau khi quá nhiều cuộc điện thoại gọi tới khiến cô bực mình thì cô chặn số luôn.

Nhân viên không còn cách nào đành báo cho Phạm Nhật Minh.

Phạm Nhật Minh lại nói cho Nguyễn Khánh Linh.

Thế nhưng, khi Nguyễn Khánh Nga gọi điện thoại cho cô thì Khánh Linh cũng đã đoán được.

Cô ta đoán được là mình giúp thì cái tính yêu mặt mũi của Nguyễn Khánh Nga thì cô ta chắc chắn sẽ từ chối căn hộ này.

Nguyễn Khánh Linh cũng bất lực, cô nào có muốn làm vậy đâu, chẳng lẽ phải ép buộc cô ta nhận à?

Nhưng mà, bà nội đã dặn cô phải giúp đỡ Nguyễn Khánh Nga.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK