Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1634

Chỉ có điều, suốt đoạn đường này cô cũng không tiếp tục chủ động nói thêm một câu nào với Phạm Nhật Minh.

Phạm Nhật Minh nhận ra sự ngột ngạt mà cô nhóc kìm nén ở trong lòng mà còn phải bày ra dáng vẻ, anh nhanh chóng cảm thấy đau lòng và lo lắng cô nhẫn nhịn đến uất nghẹn.

Đúng lúc sắp đến nhà rồi, anh nghĩ rằng đợi một lát nữa sau khi về nhà thì sẽ giải thích với cô sau.

Người đàn ông dự định như thế. Tuy nhiên, trong lúc bọn họ về đến nhà và anh chuẩn bị giải thích thì bỗng nhiên xuất hiện một chuyện khiến anh trở tay không kịp và cũng khiến anh theo đó mà hoảng hồn.

Sau khi Nguyễn Khánh Linh bước xuống xe, cô cũng không nhìn lấy anh một cái mà chỉ trực tiếp bước vào trong biệt thự.

Phạm Nhật Minh bật cười, đi theo cô vào trong biệt thự. Khi anh đến bên cạnh cô để chuẩn bị xin lỗi, kết quả là Nguyễn Khánh Linh liếc nhìn anh một cái, ánh mắt của cô cứ như là keo, luôn dán chặt lên chiếc cà vạt của anh.

Trong nháy mắt, đôi mắt của Nguyễn Khánh Linh trừng lớn. Cô nhìn chằm chằm vào chiếc cà vạt của Phạm Nhật Minh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Phạm Nhật Minh!”

Lần này, rốt cuộc cô không thể khống chế được cơn tức giận ở trong lòng. Tay chỉ vào chiếc cà vạt của anh, cô tức giận đến mức toàn thân đều run rẩy.

Thấy thế, trong lòng Phạm Nhật Minh rơi “bộp” một tiếng, anh lập tức dời ánh mắt xuống phía dưới.

Anh trông thấy trên chiếc cà vạt của mình bất thình lình xuất hiện một dấu son môi đỏ!

Sắc mặt của anh lại hiện thêm vài phần xấu hổ và đen kịt.

Xấu hổ là do anh để vợ mình phát hiện ra vết son môi này cũng khiến anh trông giống như đã thật sự ngoại tình vậy.

Chuyện khiến anh buồn bực chính là người phụ nữ Vân Nhã Phương kia, vậy mà cô ta lại dám lén lút in dấu vết này lên trên chiếc cà vạt của anh!

“Khánh Linh, em nghe anh giải thích…”

“Anh thật quá đáng, Phạm Nhật Minh!”

Nguyễn Khánh Linh trực tiếp cắt ngang lời nói của người đàn ông, vành mắt đỏ ửng của cô đang nhìn anh, đôi mắt to ngấn nước khiến người khác không nhịn được mà đau lòng.

Phạm Nhật Minh cũng nhanh chóng sắp buồn đến chết, anh cũng đau lòng cho cô nhóc này. Thế là anh tiến lên vươn tay ra, mặc kệ sự phản đối của cô mà nhanh chóng ôm lấy cô.

“Em đừng tức giận, như vậy sẽ không tốt cho con.”

Phạm Nhật Minh muốn trấn an cảm xúc của Nguyễn Khánh Linh xuống trước, anh nói.

Nguyễn Khánh Linh oán hận nhìn anh một cái, lau nước mắt trên mi mắt và cắn chặt môi, cảm xúc của cô cũng dần dần bình tĩnh trở lại.

Trong lòng cô thầm nghĩ đúng vậy, chỉ vì tức giận người đàn ông này mà khiến cơ thể của mình tức điên lên mà bị ảnh hưởng thì thật sự không đáng…

Trông thấy cô nhóc đã tỉnh táo lại, lần này Phạm Nhật Minh cũng không dám tiếp tục giấu diếm nữa. Anh nói ra tất cả mọi chuyện mà anh đã làm vào buổi chiều hôm nay cho Nguyễn Khánh Linh nghe.

Thật ra, Phạm Nhật Minh không nói nhiều về chuyện giữa anh và Vân Nhã Phương, mà anh chỉ nói là hai người đã đến quán bar và đưa đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa hai người cho cô mà thôi.

“Chắc hẳn dấu son môi đỏ này do cô ta nhân lúc anh không để ý mà in vào. Giữa anh và cô ta cũng không có chuyện gì xảy ra cả.”

Sau khi Phạm Nhật Minh đang giải thích đầu đuôi câu chuyện, anh lại nghiêm túc giải thích thêm một lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK