Chương 678
Mặc dù Phạm Hoàng Anh cau mày, cảm thấy vô cùng khó chịu vì bị cắt ngang lời nói, nhưng đối với thái độ mắng chửi của Hà Thanh, anh ta một chút cũng không thèm để ý đến.
Phạm Hoàng Anh vuốt mũi, cười như không cười: “Cô muốn lên giường với tôi, không phải là muốn nuôi mộng trở thành cô chủ của nhà họ Phạm sao? Tôi cho cô cơ hội này, nhưng có điều, cô phải lên giường ngủ với người khác. Nếu như cô không đồng ý, vậy thì chịu thôi, tôi đành phải đi tìm người khác vậy.”
Anh ta nhìn Hà Thanh, gương mặt ra vẻ bất đắc dĩ.
Hai mắt Hà Thanh nhìn chằm chằm Phạm Hoàng Anh, cô ta cắn chặt môi, móng tay cắm chặt vào lòng bàn tay, suýt chút nữa chảy máu.
Tên biến thái chó chết này.
Hàn Văn Trịnh chắc chắn đã biết trước chuyện này, nhưng anh ta cố tình không nói, để đẩy cô ta rơi vào hố lửa.
Đám người này, từng người một đều muốn bức chết cô ta, hại cô ta, chỉ mong sao cô ta thành trò cười cho thiên hạ, để bọn chúng ngồi xem thưởng thức.
Hà Thanh hận chúng, hận đến mức tim bắt đầu quặn thắt.
Lúc này, một ý niệm xuất hiện trong đầu Hà Thanh, chỉ cần… chỉ cần trở thành cô chủ nhà họ Phạm, đến lúc đó sẽ không còn bất cứ kẻ nào dám bắt nạt cô ta nữa. Sẽ không dám chà đạp cô ta dưới chân nữa.
Cuối cùng, Hà Thanh buông lòng bàn tay ra, hít thở sâu, trên mặt lại nở nụ cười, “Được rồi, em đồng ý.”
Ý cười trên khuôn mặt Phạm Hoàng Anh càng đậm: “Đúng rồi, vậy mới phải chứ.”
Chẳng bao lâu sau, người bạn của anh ta đến, trông ta rất bình thường, nhưng dung mạo có chút bỉ ổi và lưu manh.
Khi Hà Thanh nhìn thấy người đàn ông này, trong lòng cô ta liền cảm thấy ghê tởm, nhưng vì giấc mơ trở thành cô chủ nhà họ Phạm, cô ta không thể không đối mặt với anh ta.
Người đàn ông kia dường như rất quen thuộc với loại chuyện này, anh ta vừa vào đến phòng, sau khi nhìn ánh mắt của Phạm Hoàng Anh, liền bắt đầu cởi quần áo của mình.
Anh ta cởi quần áo xong, nhìn người phụ nữ vẫn còn đứng ngây ngốc ở góc phòng, liền nhíu mày hỏi: “Còn không mau cởi quần áo?”
“…”
Giọng điệu ngả ngớn tùy ý của anh ta khiến Hà Thanh cảm thấy bản thân cô giống như một con điếm vậy.
Mặc dù việc này khiến cô ta cảm thấy rất xấu hổ, nhưng vì giấc mộng được bước chân vào cửa nhà họ Phạm, cô ta chỉ đành cắn răng chịu đựng, bắt đầu cởi đồ.
Bỏ đi, vì có thể trở thành cô chủ nhà họ Phạm, cứ coi như bị chó cắn một miếng là được.
Cùng lắm thì cô ta ra vẻ như một khúc gỗ, không phối hợp với anh ta là được.
Hà Thanh nghĩ là làm, khi người đàn ông kia vuốt ve khuôn mặt cô ta, Hà Thanh liền quay mặt đi, không muốn có bất cứ một cử chỉ thân mật nào với anh ta.
Vậy nhưng, ngay khi cô ta quay mặt đi, vừa vặn nhìn thấy Phạm Hoàng Anh đang thoải mái ngồi ở ghế sofa.
Đôi mắt anh ta tràn đầy hưng phấn, khuôn mặt có chút đỏ lên, còn tay anh ta đang đặt ở đũng quần mình, không ngừng vuốt ve bộ phận dưới lớp vải.
Trong nháy mắt, Hà Thanh liền hiểu ra mọi chuyện.
Tên Phạm Hoàng Anh chắc hẳn cơ thể có khuyết điểm, hoặc có thể đầu óc anh ta có vấn đề, nên mới thích nhìn người khác làm chuyện này.
Chương 679
Hà Thanh vừa thấy căm hận, vừa thấy xấu hổ, cảm giác bản thân giống như diễn viên rẻ tiền.
Sau đó, điều khiến Hà Thanh căm phẫn hơn nữa đó là sau khi Phạm Hoàng Anh đạtcựckhoái, dường như anh ta còn cảm thấy chưa đủ thỏa mãn, không biết anh ta lấy một chiếc máy quay phim ở đâu ra, bắt đầu quay cảnh hai người bọn họ đangquanhệ.
Đối diện với ống kính, Hà Thanh vừa hoảng hốt vừa run rẩy sợ hãi.
Vì cô ta đột ngột trở nên căng thẳng, nên dưới thân cũng lập tức co rút, khiến bộ phận đó của người đàn ông kia vốn đang nằm sâu trong cơ thể cô ta cũng bị bóp nghẹt.
Anh tarênlên một tiếng, động tác mãnh liệt hơn bình thường, khiến cơ thể Hà Thanh không ngừng run rẩy. Ngay sau đó, anh tarênlên một tiếng thỏa mãn, đem tất cả những gì mình có phóng ra bên trong Hà Thanh.
Mà điều khiến Hà Thanh cảm thấy xấu hổ hơn là, cô ta vốn nghĩ rằng bản thân sẽ không có bất cứ phản ứng nào, nhưng vào chính khoảnh khắc ấy, cơ thể cô ta liền phản ứng trước sự mãnh liệt của người đàn ông kia.
Cho dù cô ta đã cố gắng kiềm chế bản thân như thế nào đi chăng nữa, nhưng miệng cô ta vẫn bật ra những tiếng kêu thỏa mãn khe khẽ
Người đàn ôngđètrên cơ thể Hà Thanh nghe vậy lại cànghưngphấn hơn, rất nhanh liền tiếp tục dày vò cô ta.
Nhìn thấy hai thân thể quấn chặt lấy nhau, Phạm Hoàng Anh cảm thấy nóng rực cả người, khí huyết hừng hực, tim đập càng lúc càng mạnh.
Anh ta nhìn người phụ nữ trong máy quay phim, cô ta vô cùng biết cách phối hợp, chiếc miệng nhỏ xinh liên tục bật lên những tiếng thỏa mãn, khiến bất kỳ gã đàn ông nào nghe thấy cũng muốn nhào vàoăntươi nuốtsốngcô ta.
“Nhìn xem, tôi không ngờ cô lại giống mộtconđiếm như vậy. Chậc chậc, cô nghe thử giọng mình đi, dâmđãngbiết bao.”
“Con mẹ nó Hà Thanh, tôi chưa từng thấy aiđĩđiếm như cô, xem ra sau này tôi phải tìm nhiều đàn ông hơn cho cô mới được.”
“…”
Ròng rã suốt một đêm, Hà Thanh bị người đàn ông kia không ngừng đòi hỏi, thực ra ban đầu cô ta cũng rất hưởng thụ sự mãnh liệt của anh ta, nhưng càng về sau, toàn thân cô ta dường như mệt mỏi đến mức ngã quỵ, nhưng người đàn ông kia không định buông tha cho cô.
Mỗi lần cô ta mệt đến muốn ngất đi, anh ta lại càng dùng lực, ép cô ta phải trở nên tỉnh táo, tiếp tục cuộc chơi với anh ta.
Rất nhiều lần, Hà Thanh cảm thấy toàn thân cô ta rã rời như muốn chết đi.
Không những vậy, cô ta còn phải chịu đựng sự châm chọc khiêu khích của Phạm Hoàng Anh.
Ngày hôm sau, cơn ác mộng ấy không dễ dàng gì mới kết thúc, khi Hà Thanh lê thân thể kiệt sức của mình ra khỏi phòng, vừa bước ra từ thang máy, cô ta liền đụng phải Trung Huy.
Trái ngược với bộ dạng nhếch nhác của Hà Thanh, Trung Huy mặc một bộ vest đen, thân hình anh ấy cao lớn, khí chất rắn rỏi đầy nam tính, hoàn toàn khác với hai ác ma đêm qua.
Hà Thanh bất giác nhớ lại khung cảnh ngày hôm qua, khi Trung Huy ra sức ngăn cản cô ta.
Tất cả do cô ta, không chịu nghe lời khuyên của anh ấy, để rồi cuối cùng trở nên nhếch nhác đến thảm hại như vậy.
Hà Thanh bỗng thấy tủi thân vô cùng, đúng lúc này, ánh mắt của Trung Huy vừa đúng lúc đặt trên người cô ta.