Chương 1279
Hơn nữa, người đàn ông này có đầu óc và rất nhiều tham vọng. Nếu không lần này anh ta sẽ không dán chặt mắt vào mảnh đất phía Nam.
Thông thường trong lĩnh vực kinh doanh, kiêng kỵ nhất chính là loại đối thủ ăn thịt người không nhả xương như thế này.
Nghĩ đến đây, Phạm Nhật Minh không khỏi cúi đầu nhìn người phụ nữ xinh đẹp trong lòng mình, ánh mắt càng thâm sâu, hai tay ôm chặt lấy cô thêm chút nữa.
Trước đây, khi không có Nguyễn Khánh Linh, anh có thể không hề kiêng dè mà đọ sức với anh ta, tính toán với anh ta. Cùng lắm thì làm lại từ đầu nếu anh thua. Nhưng bây giờ lại không thể, bây giờ anh đã có người để chăm sóc và bảo vệ, anh không thể thua, cũng không được thua.
Thậm chí Phạm Nhật Minh còn không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra với một người có tính tình đơn giản như Khánh Linh nếu cô rơi vào tay một người đầy mưu mô như Lãnh Hàn Vũ.
Trong phòng khách, chuyện Phạm Nhật Minh bỏ lại Lãnh Nhược Giai trước mặt mọi người để đuổi theo Nguyễn Khánh Linh quả thật đã để khiến cho cô ta mất hết mặt mũi.
Lãnh Nhược Giai cũng là một kẻ kiêu ngạo, sau khi bị bỏ rơi như thế, cô ta cảm thấy mất mặt, giậm chân một cái. Chiếc cằm luôn ngẩng lên kiêu ngạo cuối cùng đã khẽ cúi xuống.
Người phụ nữ nhanh chóng gạt đám đông sang một bên và đi đến một góc ít người.
Tất nhiên là Lãnh Hàn Vũ đã nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, anh ta đi đến bên cạnh Lãnh Nhược Giai với vẻ mặt bình tĩnh, an ủi: “Nhược Giai, không sao đâu. Phạm Nhật Minh đã khiến cho em mất mặt thì anh sẽ dạy dỗ anh ta cho em.”
Ai ngờ, khi Lãnh Hàn Vũ vừa nói xong thì giọng của Lãnh Nhược Giai lập tức vang lên: “Không được! Anh trai! Anh không thể làm hại anh ấy!”
Lãnh Nhược Giai hiểu rõ thủ đoạn của anh mình, đến cuối cùng vẫn lo lắng cho Phạm Nhật Minh.
Nghe vậy, Lãnh Hàn Vũ giật mình, anh ta không ngờ rằng cô em gái luôn kiêu ngạo của mình sau khi bị nhục nhã lại có phản ứng như thế, anh ta nghiêm mặt hỏi: “Nhược Giai, em thích Phạm Nhật Minh lắm à?”
Lãnh Nhược Giai không chút do dự mà gật đầu: “Đúng vậy, em rất thích anh ấy! Vì vậy, anh à, anh không bao giờ được làm bất kỳ điều gì tổn thương anh ấy!” Người phụ nữ nhấn mạnh một lần nữa.
Lãnh Hàn Vũ nhìn Lãnh Nhược Giai một lúc, vẻ mặt dần trở nên phức tạp.
Anh ta không ngờ rằng người luôn kiêu ngạo như em gái của mình lại có thể chung tình như vậy, thế mà lại có thể nhẫn nhịn được sự nhục nhã chỉ vì người đàn ông kia, thậm chí còn cưỡng ép mình không được làm tổn thương anh?
Nhưng đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu…
Một lúc lâu sau, Lãnh Hàn Vũ chờ cho cảm xúc của Lãnh Nhược Giai ổn định lại rồi mới lên tiếng, dường như thở dài nhưng giọng điệu lại rất bình thường, không có gì kỳ lạ.
Anh ta nói: “Nhược Giai, em phải hiểu rõ một điều. Sau này, anh và Phạm Nhật Minh có thể là bạn nhưng cũng có thể sẽ là đối thủ. Em yêu anh ta một cách mù quánh như thế nhưng anh ta đã có một người vợ. Như thế có đáng không?”
Ai ngờ được, Lãnh Nhược Giai vừa mới ổn định được cảm xúc, khi nghe những lời nói này của Lãnh Hàn Vũ thì lập tức lại trở nên kích động.
Cô ta nói: “Anh à! Em chỉ thích anh ấy thôi! Dù sao thì sau này em cũng không cho phép anh làm gì anh ấy, biết chưa?”
Tuy nhiên, Lãnh Hàn Vũ luôn chiều chuộng em gái của mình lần này lại không đồng ý. Anh ta mím môi không nói gì, mặc cho Lãnh Nhược Giai làm nũng như thế nào, anh ta cũng không đồng ý.