Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1192

Nguyễn Khánh Linh đưa tay kéo nam nhân cánh tay, hướng phía hắn gần sát, thanh âm của nàng mang theo giọng nũng nịu , đạo, “Giúp đỡ nàng, có được hay không vậy? Tốt xấu để nàng có thể rời đi nơi này.”

Nói thật, Nguyễn Khánh Nga cho dù đã mang thai, mà hiện tại cũng nghèo túng nhưng gương mặt kia của cô vẫn rất đẹp mắt.

Ở cái loại địa phương này rất dễ dàng gặp nguy hiểm, không chỉ như vậy, cô ta một thân một mình mà lại mang thai, nếu là thật xảy ra sự tình, đây sẽ là một xác hai mạng.

Nguyễn Khánh Linh mặc dù không thích cô ta nhưng cũng không có cách nào trơ mắt nhìn một sinh mạng biến mất trước mắt mình như thế.

Phạm Nhật Minh cảm nhận được hương thơm thân thể mềm mại dán đến, thần kinh của anh lập tức bị kích thích.

Người đàn ông rũ mắt nhìn cô gái nhỏ xinh đẹp ngoan ngoãn bên cạnh, hai con ngươi của anh mang theo chút ý nghĩ sâu xa, nói: “Muốn anh đồng ý cũng được, nhưng em cũng phải đáp ứng một cái điều kiện với anh.”

Chẳng biết tại sao, khi Nguyễn Khánh Linh nhìn ánh mắt lúc này của Phạm Nhật Minh, lòng của cô không khỏi rạo rực.

Cô luôn cảm thấy, người đàn ông này đang có chủ ý không tốt gì đó.

Ngay lúc Nguyễn Khánh Linh còn do dự, Phạm Nhật Minh làm bộ muốn đem tay mình rút về, anh nói: “

Em không đồng ý cũng không sao cả”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh vội vàng ôm lấy cánh tay của anh lần nữa, liên tiếp nói mấy câu: “Đồng ý, đồng ý, đồng ý mà, anh nói đi.”

Khóe miệng của Phạm Nhật Minh cong cong: “Sinh con cho anh.”

“…”

Nguyễn Khánh Linh chỉ cảm thấy đầu óc của mình giống như bỗng nhiên bị gõ một cái, cô sửng sốt hồi lâu, không có mở miệng.

Phạm Nhật Minh còn tưởng rằng cô không muốn, vẻ tươi cười có chút đọng lại.

“Em không muốn?”

Người đàn ông hỏi.

Nguyễn Khánh Linh xem xét thấy sắc mặt của anh không tốt, tự nhiên vội vã mà giải thích: “Không phải, nhưng mà… Nhưng mà”

Phạm Nhật Minh thấy cô mãi không nói ra nguyên nhân, nhịn không được mở miệng chặn ngang cô: “Nhưng mà cái gì? Em nói thẳng đi.”

Nguyễn Khánh Linh cắn cắn môi, nói: “Em sợ đau… Nghe mọi người nói, sinh con sẽ rất đau, đặc biệt là sinh con tự nhiên, hình như còn rất nguy hiểm, em… Em sợ đau.”

Bởi vì trước kia cô ở nước ngoài học đại học, chủ đề nói chuyện ở chỗ ấy cởi mở hơn trong nước rất nhiều, cho nên Nguyễn Khánh Linh cũng từ trong miệng của các cô ấy biết được, phụ nữ sinh con là chuyện thống khổ nhất trên thế giới.

Lúc ấy cô thầm suy nghĩ, đã đau như vậy, vậy sau này không sinh là tốt rồi.

Thế nhưng cô lại cảm thấy, Phạm Nhật Minh giống như rất muốn có con, tuy nói hiện tại cô cũng khắc sâu ý nghĩ lúc trước, nhưng nếu như có thể chậm sinh con một chút, vậy khẳng định là chuyện tốt đối với cô.

Bây giờ lại bị Phạm Nhật Minh nâng lên nhật trình, cái này khiến Nguyễn Khánh Linh nhịn không được bối rối lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK