Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1263

Tuy Phạm Nhật Minh không phải con mồi nhưng ánh mắt của cô ta lại làm cho Nguyễn Khánh Linh cảm thấy khó chịu.

Hơn nữa, ngoại hình của cô ta nhìn giống như đôi mắt của cô ta, một vẻ đẹp rất gợi cảm, đôi mắt phượng mảnh mai đầy quyến rũ nhưng lại có phần lạnh lùng cá tính.

Tóm lại, trên người cô gái này có một khí chất và vẻ đẹp thần bí.

Tuy Nguyễn Khánh Linh thường nhìn thấy phụ nữ đẹp nhưng cô không thể phủ nhận, cô gái trước mắt này không thua kém gì những người bạn bên cạnh cô.

Nguyễn Khánh Linh quay đầu lại, vô thức muốn nhìn biểu cảm của Phạm Nhật Minh. Chỉ thấy anh nhìn liếc qua cô ta, nét mặt vẫn như trước, không có thay đổi gì.

Sự cảnh giác trong lòng Nguyễn Khánh Linh đã giảm đi rất nhiều, chỉ là, vào lúc người phụ nữ kia đi qua Phạm Nhật Minh, cũng không biết do bất cẩn hay cố ý, cô ta va vào Phạm Nhật Minh, túi xách trên tay cô ta rơi xuống.

Cô ta kêu nhỏ một tiếng, đôi mắt xinh đẹp khẽ co lại, lộ ra vẻ lười biếng và thản nhiên.

Phạm Nhật Minh liếc cô ta một cái, anh ngồi xuống đất giúp cô ta nhặt túi xách, đúng lúc này, cô gái kia cũng ngồi xuống, định nhặt túi, tay của hai người có khả năng chạm vào nhau.

Phạm Nhật Minh nhanh chóng rút tay ra, vẫn kịp thời tránh được.

Chỉ là lúc này, bởi vì khoảng cách của hai người khá gần, mùi nước hoa của cô ta xông thẳng vào mũi anh.

Nó không giống mùi nước hoa gay mũi trên cơ thể những người phụ nữ bình thường, đó là mùi hương dễ chịu của hoa quỳnh, giống như gương mặt của cô ta, quyến rũ nhưng không thô tục.

Không gây khó chịu cho người khác.

Tuy nhiên, đây không phải mùi hương anh thích.

Phạm Nhật Minh không nhặt túi xách, anh đứng lên, tạo một khoảng cách với cô ta.

Lúc này, cô ta khẽ cười, cũng đứng lên theo. Cô ta nhìn người đàn ông trước mắt, ngoại hình ưu tú, chiều cao vượt trội cùng khí chất cao quý toát ra trong vô tình đập thẳng vào trái tim cô ta.

Không ngờ vừa về nước cô ta lại có thể gặp một người đàn ông cực phẩm như vậy.

Cô ta lại nhìn lướt qua cô gái ở bên cạnh anh. Ngoại hình xinh đẹp, khí chất thanh tao, ngũ quan tinh xảo, chỉ là thân hình không cao lắm, nhỏ nhắn, đứng bên cạnh một người đàn ông cao lớn có cảm giác giống như em gái của anh ấy.

Nhưng nhìn ánh mắt cô gái đó nhìn cô ta, cô ta biết rõ, hai người chính là quan hệ yêu đương.

Tuy vậy cô cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ một người đàn ông hiếm có trước mặt.

Cô ta khẽ nhếch miệng, lộ ra một đường cong đẹp mắt, giọng nói cũng rất êm tai: “Vừa rồi thật xin lỗi, tôi đã đụng trúng anh.”

Xuất phát từ phép lịch sự, Phạm Nhật Minh nhàn nhạt đáp: “Không có việc gì.”

Cô ta tiếp tục rèn sắt khi còn nóng, lấy danh thiếp của mình đưa cho anh: “Chào anh, đây là danh thiếp của tôi.”

Phạm Nhật Minh liếc nhìn danh thiếp trước mặt, làm sao có thể không nhìn ra ý đồ của của cô ta, đổi lại nếu là lúc bình thường, những người phụ nữ có ý tiếp cận anh, đã sớm ra đi. Nhưng lúc này, vợ anh vẫn còn bên cạnh.

Phạm Nhật Minh có chút tò mò, muốn nhìn xem cô gái nhỏ có phản ứng như thế nào.

Nghĩ như vậy, khóe môi anh khẽ cong lên, lộ ra nụ cười lạnh lùng nhưng cũng có phần ấm áp.

Nguyễn Khánh Linh quan sát biểu cảm của hai người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK