Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 599

Cho nên, đối mặt với sự lấy lòng của Phạm Nhật Minh, Nguyễn Khánh Linh vẫn luôn lựa chọn giả bộ ngu, lựa chọn không trả lời.

Cho nên, đối với việc Phạm Nhật Minh không bức ép cô phải có một câu trả lời, trong lòng của Nguyễn Khánh Linh thấy rất cảm kích, cũng rất cảm động.

Sau khi Nguyễn Khánh Linh tắm xong, từ trong phòng tắm đi ra, Phạm Nhật Minh đã ngồi chờ sẵn ở bên ngoài, anh thấy cô đi ra, chỉ nhìn cô một cái, sau đó hai người cùng đều không nói gì, cuối cùng Phạm Nhật Minh cầm đồ vào phòng tắm.

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy có chút kỳ lạ, tại sao anh lại không đi đến phòng tắm khác để tắm, tại sao mà cứ phải chờ cô đi ra rồi mới đi vào.

Trong lòng của Nguyễn Khánh Linh có chuyện phải suy nghĩ, thời điểm mà cô nằm vật xuống trên giường, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên quên mất là trên bả vai của chính mình đang bị thương, thời điểm cô tựa vào đầu giường, đè lên vết thương, lại đau đến không kìm được mà kêu loạn một trận.

Phạm Nhật Minh ở trong phòng tắm nghe thấy tiếng kêu gào của người phụ nữ, hai đầu lông mày của anh không hẹn mà cùng nhảy lên, vừa mới cởi quần áo ra, cho nên sau đó anh cũng không do dự mà dùng khăn tắm quấn quanh nửa người dưới của chính mình, tiếp theo là đi ra khỏi phòng tắm, chỉ thấy Nguyễn Khánh Linh đang ôm lấy bả vai của chính mình, khuôn mặt nho nhỏ hiện lên dáng vẻ rất đau đớn, kêu thảm thiết liên tục.

Phạm Nhật Minh thấy vậy, đi tới, hỏi: “Thế nào rồi? Đụng phải vết thương?”

Ai ngờ, Nguyễn Khánh Linh bị sự xuất hiện đột ngột của Phạm Nhật Minh, hơn nữa còn lấy loại phương thức “Nửa trần truồng” để mà áp sát dọa cho sợ hãi lại hoảng hốt, sau đó đỏ mặt, muốn che chắn ánh mắt của chính mình, nhưng mà bởi vì dùng sức đột ngột như vậy, cho nên lại làm động tới vết thương của chính mình.

Nguyễn Khánh Linh lại một lần nữa “Ôi” thành tiếng, lúc này cũng không lo lắng gì tới việc xấu hổ hay không xấu hổ nữa, dù sao thì cô cũng đã đau đến mức muốn khóc ròng, trong mắt tràn ngập là nước, thật sự là quá mức đáng thương.

Thấy vậy, Phạm Nhật Minh ngồi xuống bên cạnh của Nguyễn Khánh Linh, theo bản năng nắm lấy cánh tay của cô, muốn kiểm tra vết thương trên vai của Nguyễn Khánh Linh.

Chỉ có điều là, vào thời điểm khi Nguyễn Khánh Linh thấy người đàn ông kia càng áp sát đến gần thì cô lại càng cảm thấy ngượng ngùng và căng thẳng, cô vội vội vàng vàng rút cánh tay của chính mình lại, thậm chí cô còn không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của người đàn ông, cô chỉ muốn trốn tránh.

Nhưng mà Phạm Nhật Minh làm sao lại có thể để cho Nguyễn Khánh Linh có cơ hội chạy trốn, tựa hồ như là anh và cô đang chơi trò đọ sức, cô càng muốn chạy trốn, lực nắm cổ tay cô của anh lại càng được tăng lên.

Nguyễn Khánh Linh vừa xấu hổ vừa vội vã, trong lúc vô tình cô nhìn thấy được cơ bụng của người đàn ông, lại cảm thấy trên mặt bừng bừng lên một trận lửa nóng, thấy Phạm Nhật Minh tựa hồ có khuynh hướng càng lúc càng sáp tới gần, Nguyễn Khánh Linh càng hoảng hốt và lo sợ, thậm chí muốn vượt qua Phạm Nhật Minh, dứt khoát lao từ trên giường xuống rồi chạy đi.

Nhưng mà Nguyễn Khánh Linh quá mức kinh ngạc và hoảng hốt, thời điểm chạy trốn, cô không để ý dưới chân đã bị một mảnh chăn quấn lấy, sau đó cả người mất đi trọng tâm, thẳng tắp ngã nhào xuống đất.

Vẫn còn may mà Phạm Nhật Minh nhanh tay lẹ mắt, dứt khoát kéo người phụ nữ đang muốn chạy trốn kia vào trong lồng ngực.

Nguyễn Khánh Linh cố gắng chống đỡ, bàn tay nhỏ bé vịn thật chặt lấy bả vai của người đàn ông, lòng vẫn còn có mấy phần sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK