Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1298

Làm cho cô xấu mặt ở trước mặt anh như vậy.

Nhưng mà, Phạm Nhật Minh cũng không cảm thấy Nguyễn Khánh Linh bị xấu mặt, trái lại còn cảm thấy dáng vẻ thẹn thùng của cô thật là đáng yêu, vui vẻ hơn một chút so với cô của ngày thường.

Nguyễn Khánh Linh cố gắng làm cho trái tim của bản thân mình bình tĩnh lại, giả vờ nãy không xảy ra điều gì cả.

Cô mở hộp giữ nhiệt ra, múc một chén cháo nữa cho người đàn ông, đưa đến trước mặt anh, nhưng mà Phạm Nhật Minh lại chậm chạp không nhận.

Nguyễn Khánh Linh khó hiểu, hỏi: “Không ngon sao?”

Nhưng mà, Phạm Nhật Minh nhìn cô, lại nở nụ cười, cười đến độ Nguyễn Khánh Linh muốn chạy trốn theo bản năng, ngay sao đó, giọng của người đàn ông vang lên, anh nói: “Em đút cho anh.”

“… Tay của anh không có bị thương.” Nguyễn Khánh Linh từ chối nói.

Cô thật sự không biết phải làm sao, sao lại cảm giác sau khi Phạm Nhật Minh bị thương, làm khó người ta hơn rất nhiều, còn có chút ấu trĩ.

Phạm Nhật Minh cũng không để ý: “Em không đút cho anh, anh sẽ không ăn.”

“… Sao anh lại ấu trĩ như vậy?” Nguyễn Khánh Linh không nhịn được nữa nói.

Ai ngờ, một giây sau người đàn ông dứt khoát quán triệt cái từ ấu trĩ đến cùng, anh ôm cánh tay, nhìn cô cười khẽ, nhắc lại: “Em đút cho anh.”

“…”

Nhìn người đàn ông giống như đứa trẻ con ở trước mặt, so với bình thường thì khác nhau một trời một vực.

Nguyễn Khánh Linh bị chọc cười, cô cũng không kiên trì cùng anh nữa, cầm cái thìa lên đút cho anh.

Cô cứ nghĩ như vậy là được rồi, không ngờ rằng ngay cả là việc đút cơm người đàn ông này cũng có thể nhiều chuyện như vậy.

Một lúc sau, anh kháng nghị nói: “Quá nóng, sao em không thổi một chút chứ?”

“… Em thổi.”

Lại một lát sau: “Một thìa em đút quá ít, anh không đủ nhét kẽ răng.”

“… Được, vậy em múc cho anh nhiều hơn.”

Phạm Nhật Minh lại muốn mở miệng.

Nguyễn Khánh Linh đột nhiên lườm anh một cái, nói: “Câm miệng!”

Người đàn ông căn bản không bị cô dọa sợ, anh cười, có chút vô tội nói: “Sao vậy? Em đút không tốt mà không cho phép người khác nói sao?”

“… Vậy anh đi mà tìm người đút tốt đi.”

Nguyễn Khánh Linh tức giận mở miệng.

Nghe thấy lời này của cô, nụ cười của Phạm Nhật Minh càng lớn hơn, anh cuối cùng cũng giơ tay lên, cầm cái thìa ở trong tay người phụ nữ, nói: “Anh làm mẫu cho em xem.”

Nói xong, anh đã lấy cháo trong thìa bỏ vào trong miệng của mình, sau đó, Nguyễn Khánh Linh cũng trơ mắt nhìn anh dán lên môi của mình, lấy cháo trong miệng đút hết vào trong miệng mình.

Không chỉ như vậy, anh còn giở trò xấu mút môi của cô, trêu đùa khiến cho đỉnh đầu cô tê dại.

Nguyễn Khánh Linh đỏ mặt, đang định đẩy người đàn ông ra, thì anh lại rời khỏi môi của cô.

Chỉ có điều, người đàn ông khẽ cười nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ xinh đẹp động lòng người một lúc lâu, còn liếm môi dưới của bản thân mình, giống như đang hồi tưởng lại mùi vị của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK