Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1073

Anh còn có cái gì tư cách gì mà giận cô chứ? Rõ ràng chính anh cũng có mối quan hệ mập mờ không rõ với những người phụ nữ khác…

Khi Nguyễn Khánh Linh còn đang tức giận bất bình thì Mạch Tiến Hòa gọi điện thoại đánh.

Đang tức giận lại càng tức giận hơn, Nguyễn Khánh Linh vẫn vẫn cố kìm nén cảm xúc của mình, giữ cho bản thân bình tĩnh, nghe điện thoại.

“Anh Phong Trần.”

Bên kia Mạch Phong Trần cười hỏi: “Khánh Linh anh đã đến nước Anh rồi.”

“Được rồi, trong công ty không sao chứ?” Nguyễn Khánh Linh quan tâm hỏi.

“Cũng may, chỉ là hơi khó xử lý.” Mạch Phong Trần nói. Thanh âm của anh ta có chút áy náy: “Khánh Linh đôi khuyên tai mà em cho anh, chắc phải một thời gian nữa anh mới trả cho em được. Anh bây giờ không thể phân thân ra.”

Lúc nói những lời này, thật ra Mạch Phong Trần vẫn có chút buồn bực.

Vốn tưởng rằng chuyện công ty không có gì nghiêm trọng, cùng lắm cũng chỉ một hai tuần anh chưa về nước được. Ai biết được, khi anh quay lại công ty, chuyện đã không còn đơn giản như vậy. Thậm chí càng khó giải quyết hơn.

Phạm Nhật Minh chủ trương nổ ra cuộc chiến tại nước Anh. Mà mấy năm nay anh ta sớm có ý định đem tài sản ở đây chuyển về nước. Ai ngờ lại bị người đàn ông đó đứng sau lưng ngáng chân, tài sản xảy ra vấn đề. Anh ta không thể không trở về để tự mình giải quyết chuyện này.

“Không sao đâu, nếu anh bận để lần sau trở về đưa cho tôi cũng được.”

Nguyễn Khánh Linh nói.

Đúng lúc này, cửa khách sạn đột nhiên vang lên một tiếng, trái tim cô mới treo lên đã thấy Phạm Nhật Minh đi vào.

Bất an của nàng trong nháy mắt biến mất, chỉ là, vừa nhìn thấy Phạm Nhật Minh, nàng lại nghĩ đến một màn vừa rồi ở cửa công ty nhìn thấy.

Nguyễn Khánh Linh hơi thất thần nên không nghe thấy người bên kia ní chuyện.

“Anh nói cái gì?”

Cô hỏi lại lần nữa.

Lúc này, Phạm Nhật Minh ngồi đối diện, mím môi nhìn cô.

“Sức khỏe của em có tốt hơn không? Anh có ngon không?”

Mạch Phong Trần hỏi lại.

“Có, còn anh thì sao?” Ở bên kia cũng phải ăn uống đúng giờ đấy.”

Nguyễn Khánh Linh nói, giọng nói của cô đặc biệt rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh.

Nhất là lúc cô nói chuyện, trong giọng điệu bất giác mang theo ôn nhu cùng quan tâm làm lông mày Phạm Nhật Minh hung hăng nhảy dựng lên.

Anh không cần hỏi cũng biết người đang nói chuyện với Nguyễn Khánh Linh.

Lại là người đàn ông đó.

Anh ta cũng đã trở về Anh, sao bây giờ còn tìm đến người phụ nữ của anh. Đúng là hồn ma không siêu thoát.

Phạm Nhật Minh nghe Nguyễn Khánh Linh nói chuyện phiếm một mình, trong lòng càng không vui.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK