Chương 1265
Phạm Nhật Minh lại cười, đè lên hôn lên môi cô đang thở hổn hển, sau đó buông cô ra, nhìn gương mặt ửng hồng của cô, hỏi: “Còn giận nữa không?”
Nguyễn Khánh Linh đã bị nụ hôn của anh làm cho rối loạn, không còn nhớ mình muốn nói gì.
Cô lau miệng, nhỏ giọng nói: “Lần nào cũng chỉ biết hôn em…”
Phạm Nhật Minh nghe thấy cô thì thầm, trong chốc lát, anh nghiêm túc gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu như em còn giận, anh sẽ tiếp tục hôn cho đến khi em hết giận mới thôi.”
Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh bỗng nhiên nhìn về phía anh, kết quả nhìn thấy một đôi môi mỉm cười và ánh mắt ôn nhu.
Trái tim cô lập tức mềm nhũn, sự ghen tuông vừa rồi cũng biến mất.
Chỉ là, cô vẫn che miệng mình, lẩm bẩm: “Em sẽ không cho anh hôn đâu.”
Thời gian trôi rất nhanh, chẳng mấy chốc mà sắp đến ngày mừng thọ của ông cụ Phạm.
Vào ngày này, ngôi nhà cũ của nhà họ Phạm rất náo nhiệt. Ông cụ Phạm đã mời rất nhiều người chiến hữu già đã kề vai sát cánh cùng nhau chiến đấu khi còn trẻ tới đây, còn mời rất nhiều bạn bè quen biết trên thương trường. Ngoài ra, những người cùng lứa của ông ta còn dẫn theo con cái của họ.
Lúc này, khu nhà cũ vốn dĩ đìu hiu vắng vẻ của nhà họ Phạm đã trở nên tràn ngập tiếng người.
Lúc Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh đến thì trong nhà đã có rất nhiều khách.
Nguyễn Khánh Linh không ngờ rằng sẽ có nhiều người đến dự như thế này. Cô níu tay Phạm Nhật Minh, vẻ mặt có chút ngạc nhiên.
Phạm Nhật Minh tưởng là cô sợ, cười nhẹ an ủi: “Không sao. Vào trong cứ đi bên cạnh anh là được.”
Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh tươi rói cười với anh.
Cả hai người tay trong tay đi vào trong.
Khi thấy hai người đến, người giúp việc trong nhà vội vàng bước về phía trước chào đón.
Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh cởi áo khoác ra và đưa cho họ cầm.
Ngay lúc này, Phạm Hoàng Anh và Hà Thanh cũng tay trong tay xuất hiện.
Bốn người họ nhìn nhau, vợ chồng Phạm Hoàng Anh giả vờ rất thiện chí. Mặc dù thực chất mối quan hệ giữa hai gia đình không hề tốt nhưng trên gương mặt của họ vẫn nở nụ cười, chủ động bắt chuyện với Phạm Nhật Minh.
Phạm Nhật Minh nhẹ nhàng gật đầu, thể hiện sự đáp lại.
Phạm Hoàng Anh đang định muốn nói vài lời thì thấy vài người đàn ông mặc đồ vest đang bước lại gần Phạm Nhật Minh, tay cầm ly rượu, trên môi hiện lên nụ cười rất cung kính, lịch sự.
Những người này chào lại họ rồi lập tức ngoảnh đầu nói với Phạm Nhật Minh: “Chủ tịch Phạm, hiện giờ anh có thời gian không? Chúng tôi có một vài công việc kinh doanh muốn bàn với anh.”
Tuy nhiên Phạm Nhật Minh chỉ mỉm cười xa cách, từ chối: “Thật ngại quá, hôm này không tiện để bàn chuyện riêng.”
Nghe vậy, sắc mặt của những người này đều lộ ra sự thất vọng, nhưng họ cũng không ép anh, chỉ đứng bên cạnh anh nói chuyện phiếm.
Đối với Phạm Hoàng Anh, đó chỉ toàn là những lời tâng bốc, nịnh hót nhưng lại được dùng với lời lẽ thanh cao. Trong lòng cậu ta vừa ghen tỵ vừa khinh thường, nhưng lại không thể bộc lộ ra ngoài.
Dù sao thì những người này cậu ta đều có quen biết. Họ đều là những người giữ chức cao có hợp tác làm ăn với tập đoàn nhà họ Phạm, vì vậy anh ta không thể làm mất lòng một ai.