Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1330

“… Được.”

Đây là lần đầu tiên Trung Huy bị cô từ chối như thế, anh lạnh lùng trả lời, trong giọng nói không nghe ra vẻ khác thường gì cả. Chỉ là, chỉ có mình anh mới biết, trong lòng anh đột nhiên xuất hiện cảm giác mất mát, không thể làm ngơ đi được.

Một người lúc trước thích bám lấy anh như thế bây giờ lại nghiêm túc tập luyện làm ngơ anh luôn.

Trung Huy cũng không biết mình bị làm sao nữa?

Rõ ràng là anh vẫn còn rất nhiều công việc vẫn chưa xử lý xong nhưng anh lại giống như bị điên chạy tới chỗ này vậy, anh cứ khăng khăng bám lấy người phụ nữ trước đây anh từng ước gì có thể cách xa mình ra nữa.

Kết quả người ta có thèm để ý đến anh đâu.

Một lát sau, Lâm Đỗ Nhã mặc áo khoác vào, cô mỉm cười nhìn huấn luyện viên của mình rồi nói: “Hôm nay tập luyện cả trưa cũng mệt rồi, hay là chúng ta kết thúc ở đây nhé.”

Huấn luyện viên nam đồng ý.

Dù sao thì nhìn cảnh tượng thế này, chỉ cần người đàn ông này còn ở đây thì anh ta cũng không còn hứng thú gì đi dạy Lâm Đỗ Nhã nữa.

Lâm Đỗ Nhã lại nói tiếp: “Thời tiết bên ngoài rất đẹp, hay là chúng ta cùng đi bơi nhé.”

Tất nhiên huấn luyện viên nam gật đầu đồng ý ngay, anh ta còn nở nụ cười vô cùng vui vẻ nữa.

Thế nhưng trong lúc Lâm Đỗ Nhã lên tiếng lỗ tai của Trung Huy hếch lên để nghe ngóng tình hình, anh nghe thấy Lâm Đỗ Nhã lại rủ người đàn ông kia đi bơi với cô.

Chẳng phải cô bảo mệt sao? Sao lại còn tinh thần vào sức lực đi bơi chứ?

Hơn nữa…

Rõ rang Trung Huy nhớ rất rõ trước kia Lâm Đỗ Nhã từng nói, chẳng phải cô nói mình không biết bơi sao.

Đến lúc đó tên huấn luyện viên này lại muốn dạy cô, cô còn mặc áo tắm, chắc chắn hai người này sẽ dính chặt lấy nhau mất.

Vừa nghĩ đến cảnh tượng như thế, Trung Huy bèn cảm thấy khó chịu khắp người.

Dường như chỉ trong giây lát, Trung Huy lên tiếng: “Tôi cũng muốn đi bơi.”

“Anh đi làm gì?”

Lâm Đỗ Nhã dừng chân lại hỏi anh.

Lúc này Trung Huy nhìn người phụ nữ, anh mở miệng, nhưng một lúc sau mới lên tiếng: “Cũng lâu lắm rồi tôi không đi bơi… khụ khụ, vừa hay lần này tôi theo mọi người đi bơi cùng thôi…”

“… Được thôi.”

Lâm Đỗ Nhã đồng ý, cô không nói nhiều với anh, cô xoay người lại tiếp tục sóng vai đi bên cạnh huấn luyện viên nam kia.

Trung Huy nhìn theo bóng lưng của hai người, tức giận nắm chặt tay thành nắm đấm.

Lâm Đỗ Nhã đi xe của huấn luyện viên nam kia, còn Trung Huy thì tự lái xe của mình đi phía sau.

Nhân khoảng thời gian lái xe trên đường, Trung Huy lại dùng lại trò cũ, anh ấy gọi điện thoại cho cấp dưới, bảo cấp dưới điều huấn luyện viên nam đi.

Quả nhiên lúc đến bể bơi, huấn luyện viên nam có việc rời đi trước.

Chỉ còn lại Trung Huy và Lâm Đỗ Nhã.

Lúc Lâm Đỗ Nhã tạm biệt huấn luyện viên nam, cô ấy nhìn Trung Huy như có điều suy nghĩ, mím môi không nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK