Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 639

Cuối cùng, ngay trước khi anh chuẩn bị đi vào, Nguyễn Khánh Linh thở nhẹ một hơi, ngước đôi mắt ngấn nước nhìn anh: “Nhật Minh, em sợ…”

Đáp lại cô là nụ hôn vô cùng dịu dàng của anh.

Vì Nguyễn Khánh Linh bị đau nên đã bật khóc, thấy vậy, trong lòng Phạm Nhật Minh không thể chịu được nữa, mặc dù mọi tế bào trong cơ thể anh đều đang kêu gào muoốn coô, nhưng anh chỉ đi vào một lần rồi nhẹ nhàng rút ra.

Anh ôm cô vào lòng như một đứa trẻ.

Từ khi chung sống với Phạm Nhật Minh, cô được anh chăm sóc rất chu đáo, không hề phải chịu ủy khuất, vì vậy lúc nãy cô cảm giác như cơ thể mình bị xé làm đôi, đau đớn đến phát khóc.

Nguyễn Khánh Linh vừa cảm thấy tủi thân, lại vừa cảm thấy bản thân vô cùng lập dị.

Cô khóc một lúc rồi mới nín.

Sau đó nhìn Phạm Nhật Minh đầy áy náy: “Em xin lỗi, em…”

Mặc dù cô đối với chuyện này hơi ngu ngơ, nhưng cô vẫn biết rằng, khiến người đàn ông làm được một nửa rồi dừng, đối với bọn họ mà nói, là một chuyện vô cùng tồi tệ.

Phạm Nhật Minh an ủi cô: “Không sao, em còn đau không? Có cần anh bảo chú Hùng lấy chút thuốc mỡ không?”

“Không cần đâu.”

Nguyễn Khánh Linh vội đáp, gương mặt cô đỏ bừng, may mà lúc này trong phòng đang tối om, chắc là anh không nhìn rõ mặt cô đâu?

Cô nghĩ vậy.

Phạm Nhật Minh cười thầm, dĩ nhiên anh có thể hiểu được phản ứng quá khích này của cô.

Anh ôm cô một lúc, sau đó bật đèn và mặc quần áo cho cô trước rồi mới mặc đồ sau.

Phạm Nhật Minh ôm ngang cô một lúc, bỗng anh thấy trên ga trải giường trắng toát có vệt máu đỏ tươi.

Khóe miệng anh nở nụ cười quyyến ryũ hơn, nhưng ngược lại Nguyễn Khánh Linh lại thấy vô cùng xấu hổ, cô đưa tay ra định che mắt anh, ý bảo anh đừng nhìn.

Có gì hay ho đâu mà nhìn chứ? Thật mất mặt.

“Không được nhìn nữa.”

“Được, không nhìn nữa.”

Phạm Nhật Minh chiều chuộng đáp lời cô, anh gọi người hầu đến, dặn họ dọn dẹp lại căn phòng, đồng thời ôm Nguyễn Khánh Linh đi vào phòng tắm.

Đường Tiểu Niệm vừa ngạc nhiên vừa xấu hổ, cô vội nói: “Em có thể tự tắm mà.”

Nhưng cho dù cô nói gì đi chăng nữa, Phạm Nhật Minh cũng không chịu đi ra ngoài.

“Anh im đi.”

Nguyễn Khánh Linh vừa bất lực vừa xấu hổ, chỉ đành để anh ở lại.

Vừa rồi Phạm Nhật Minh chỉ mặc cho cô một chiếc áo khoác, bây giờ cởi chiếc áo ra, cơ thể quyeến ruũ của cô lập tức xuất hiện trước mắt anh.

Chương 640

Lần này, cô nói cái gì mà không chịu để Phạm Nhật Minh nhìn cô.

Vì vậy, cô đỏ mặt, vội kéo áo khoác lên choàng lên người, nói với anh: “Anh quay ra chỗ khác.”

Nghe vậy, Phạm Nhật Minh nhún vai rồi xoay lưng về phía cô.

Phía sau liền vang lên tiếng xả nước, Nguyễn Khánh Linh nhanh chóng ngồi vào trongbồntắm.

Đây là một cái bồntắmrất lớn, nước bên trong rất ấm, đang bốc hơi không ngừng, cơ thể quyến rũ của cô lập lờ trong làn nước.

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy có chút vui mừng, đồng thời cũng không còn thấy xấu hổ nữa.

Phạm Nhật Minh quay người, anh nhìn thấy người phụ nữ trong nước, khuôn mặt cô ửng hồng vì hơi nóng của nước, giống hệt như một đóa hoa nở rổ, khiến người khác không thể rời mắt.

Anh âm thầm hít một hơi sâu, rồi mới đi về phía cô.

Bên cạnh bồn tắm đã được chuẩn bị sẵn khăn tắm và sữa tắm.

Có trời mới biết anh đã phải bình tĩnh đến nhường nào mới miễn cường thả lỏng bản thân.

Chính vì quy tắc của anh, nên Nguyễn Khánh Linh mới từ từ buông lỏng cảnh giác.

Kỹ thuật massage của Phạm Nhật Minh rất tốt.

Cô tựa đầu vào bồn tắm một cách thoải mái, đôi mắt đẹp khẽ nhắm lại, dáng vẻ lười biếng, không giống thường ngày.

Phạm Nhật Minh nhìn cô một lúc, chút bình tĩnh cuối cùng của anh dường như bị chặt đứt.

Phạm Nhật Minh cũng cởiáo khoác và bước vào bồn tắm.

Khi người đàn ông bước vào, bồn tắm ban đầu vốn rất rộng, nhưng ngay khi hai người họ cùng ngồi vào, nó liền trở nên nhỏ bé hơn rất nhiều, da của hai người họ cũng ngay lập tức chạm vào nhau.

Nguyễn Khánh Linh sửng sốt, cô vội vàng mở mắt ra, nhìn thấy Phạm Nhật Minh cũng ngồi xuống bồn, liền vô thức muốn chạy ra ngoài.

Nhưng anh đâu để cô làm vậy, anh vội vàng ôm cô vào lòng.

Hai người họ khoa than đối mặt với nhau.

Cảm giác này khác hoàn toàn so với cảm giác ở trong phòng tối lúc nãy.

Nguyễn Khánh Linh thậm chí có thể cảm thấy dưới làn nước ấm áp, có một vật cứng nong bong đang chạm vào bụng mình.

“Nhật…”

Nguyễn Khánh Linh chưa nói hết câu liền ngẩng đầu về phía sau, cô bị đánh úp trước sự xâm nhập đầy bất ngờ của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK