Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1264

Không ngờ người phụ nữ kia dám đưa danh thiếp cho Phạm Nhật Minh trước mặt cô?

Cô ta không nhận ra bọn họ là một đôi sao?

Nguyễn Khánh Linh vô cùng tức giận, cô vốn nghĩ rằng, Phạm Nhật Minh sẽ từ chối cô ta ngay, nhưng ai biết được, anh ấy nhìn cô ta, lại còn mỉm cười nữa?

Anh ấy dám cười à?

Nguyễn Khánh Linh hít sâu một hơi, duy trì phong thái của chính mình, nhanh chóng đưa tay ra lấy danh thiếp của cô ta.

Hành động của cô khiến hai người đều chuyển hướng nhìn về cô.

Vì cả hai đều cao hơn cô nên Nguyễn Khánh Linh lúc nhìn cô ta, cô không tự chủ được mà nâng cằm lên, đưa tay đặt lên cánh tay của anh như thể tuyên bố chủ quyền.

Nguyễn Khánh Linh nén giận, cười nói: “Tôi là vợ của anh ấy nên tấm danh thiếp này cứ để ở chỗ tôi đi.”

Nói xong, cô không quan tâm người phụ nữ kia, kéo tay Phạm Nhật Minh nhanh chóng rời đi.

Đây là lần đầu tiên Phạm Nhật Minh nhìn thấy bộ dạng ghen tuông một cách rõ ràng thế này của cô, cô dùng sức lôi anh về phía trước, rõ ràng sức lực lớn hơn lúc bình thường, giống như đang trút giận điều gì đó.

Còn cô gái kia nghe thấy Nguyễn Khánh Linh nói vậy thì kinh ngạc một lúc.

Thật không ngờ, cô gái kia trông còn rất trẻ vậy mà đã kết hôn với anh ấy rồi sao?

Nhưng cô ta cũng không nghĩ nhiều, người đàn ông kia thân phận cao quý như vậy, chỉ bằng cô gái kia, sao có thể giữ chân anh được lâu?

Đàn ông như vậy, thích hợp với cô ta hơn…

Trên gương mặt cô lộ ra nụ cười đầy tự tin, đôi môi nhoẻn lên.

Cô ta lấy điện thoại ra gọi cho anh mình, điện thoại nhanh chóng kết nối, cô ta lập tức cười nói: “Anh à, em vừa yêu một người đàn ông, anh sắp có em rể rồi.”

Giọng nam bên kia tỏ ra khá ngạc nhiên: “Ai thế?”

Lúc này, cô ta nhướng mày, nói: “Bí mật, anh sẽ biết nhanh thôi.”

Nói xong, cô ta liền cúp máy, vẻ mặt tươi cười đi đến nhà Trần Quốc Nam.

Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh trở lại trên xe, anh không lập tức khởi động xe mà quay lại nhìn cô gái bên cạnh, chỉ nhìn thấy cô phồng má, danh thiếp bị siết chặt trong tay đã bị quăng đi từ lúc nào.

Anh nói chuyện với cô, cô cũng không để ý.

Phạm Nhật Minh càng thêm chắc chắn rằng cô đang ghen. Nhận thức được điều này, tâm trạng anh trở nên rất vui.

Phạm Nhật Minh hỏi: “Giận rồi sao?”

Nguyễn Khánh Linh dời ánh mắt sang một bên, không nhìn anh, cũng không muốn để ý đến anh.

Phạm Nhật Minh cảm thấy buồn cười, phản ứng vừa rồi của cô vừa đáng yêu vừa ngây thơ, những người phụ nữ khác khi ghen đều bla bla quở trách, còn cô thì ngược lại, mỗi lần tức giận là chẳng chịu nói gì, nếu anh không hỏi, cô cũng sẽ không nói, cuối cùng lại tự tức nổ phổi.

Vừa ngốc lại vừa làm người ta đau lòng.

Phạm Nhật Minh lo lắng nếu cô tức giận quá lâu lại không tốt cho cơ thể, dứt khoát đưa tay nâng mặt cô, để cô nhìn anh, anh cười nói: “Em ghen à?”

Nguyễn Khánh Linh thấy anh vẫn cười khi biết cô đang giận, cô càng tức giận hơn, vươn tay túm lấy tay anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK