Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 185

“Vâng.”

Nguyễn Khánh Linh gật đầu, lúc chuẩn bị rời đi, cô như chợt nhớ ra điều gì đó, quay người lại gọi Hồ Phi, cô nói: “Anh Hồ, lần trước không phải tôi đã nói với anh rằng không muốn người khác biết đó là tôi ư? ”

“Thế nên đừng viết tên thật của tôi lên ảnh, cứ viết lên đó là công tử mười bảy, coi như đó là nghệ danh của tôi..”

Nguyễn Khánh Linh tối hôm qua tự nhiên nghĩ ra cái tên này, rốt cuộc có những người trong giới người mẫu không muốn dùng tên thật nên nghĩ ra một số nghệ danh, cho nên cô cũng vậy..

Nghe Nguyễn Khánh Linh nói, Hồ Phi sững sờ, nhưng cũng nhanh chóng phản ứng lại, nhìn Nguyễn Khánh Linh, anh ấy có điều muốn nói, nhưng nhìn ánh mắt của cô, anh ấy lại thôi.

Hồ Phi lập tức gật đầu cười: “Được.”

Nhìn Nguyễn Khánh Linh vui vẻ rời đi, Hồ Phi không khỏi thở dài, rõ ràng cô có những điều mà người khác có cố gắng cũng không thể có được nhưng cô lại nhất quyết không để lộ mặt cũng không cho người khác biết tên thật của mình.

Hồ Phi cảm thấy rất có lỗi với Nguyễn Khánh Linh, thật ra khuôn mặt chính là cách nhanh nhất để cô thành công.

Hơn nữa, mặc dù những bức ảnh không chụp chính diện gần như hoàn hảo nhưng nếu để lộ mặt, Hồ Phi tin rằng cả ngành công nghiệp người mẫu và làng giải trí sẽ náo động.

Khi Nguyễn Khánh Linh trở về biệt thự, cô cố ý đi vòng qua cửa trước, trông qua cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn mà không nhìn thấy Phạm Nhật Minh, vì vậy cô bước nhanh vào.

Nguyễn Khánh Linh nhanh chóng tẩy trang, tắm rửa thay quần áo, mãi đến khi xong xuôi, cô mới hoàn toàn yên tâm, lập tức ngồi trong phòng đánh máy.

Cùng lúc đó, Phạm Nhật Minh đang dùng bữa tại câu lạc bộ Lam Thanh với các đối tác kinh doanh của mình.

Trong bữa ăn tối, tình cờ có một người phụ trách nhãn hàng A.M nói chuyện làm ăn, lúc đó anh ta luôn muốn lập nghiệp tại địa phương nên đã để mắt tới Tập đoàn nhà họ Phạm.

“Phó chủ tịch Minh, hôm nay tôi mời cơm, chỉ là muốn nói chuyện với anh về việc cho thuê bất động sản nhà họ Lâm.”

Phạm Nhật Minh gật đầu hỏi: “Tổng giám đốc Hà có ý kiến gì sao?”

“À, AM là một thương hiệu mới. Trụ sở công ty của chúng tôi yêu cầu nhãn hiệu phải được tiếp thị ở Châu Á Thái Bình Dương, Châu Âu, Bắc Mỹ và Úc. Tôi chịu trách nhiệm chính ở khu vực Châu Á Thái Bình Dương. Chúng tôi muốn mở rộng thị trường ở đây.”

“Tôi cũng đã suy nghĩ rất lâu rồi, cuối cùng chọn bất động sản nhà họ Lâm, tôi biết bất động sản nhà họ Lâm thuộc tài sản của công ty anh.”

Quả thực, bất động sản Lâm gia là tiệm vàng ở khu thương mại lớn nhất của tập đoàn nhà họ Phạm, mỗi năm có vô số đối tác muốn thuê, thậm chí có công ty muốn trực tiếp mua lại, nhưng đều không thành công.

Khi Phạm Nhật Minh nghe thấy tên thương hiệu A.M, đồng tử anh vô thức co lại.

A.M chính xác là thương hiệu mới nổi mà Trần Hữu Nghị đã nói qua điện thoại ngày hôm qua, quả thực A.M muốn mở cửa thị trường ở Châu Á – Thái Bình Dương.

Tuy nhiên, sau khi Phạm Nhật Minh im lặng một lúc, giọng nói của anh rất kiên định: “Đáng tiếc, bất động sản nhà họ Lâm đã cho thuê hết rồi, cho nên tôi không thể hợp tác với công ty của anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK