Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1285

Một lát sau, hai vợ chồng Phạm Nhật Minh cũng xuống.

Ông cụ Phạm gọi quản gia mang cơm lên.

Cứ vậy, người một nhà ngồi cùng nhau quây quần bên chiếc bàn dài dùng bữa sáng, nhìn thế nào cũng thấy cảnh gia đình đầm ấm.

Ông cụ Phạm nhìn mấy đứa cháu hòa thuận ngồi đó, cảm thấy rất vui mừng.

Ông cụ cố ý nhìn Nguyễn Khánh Linh và Hà Thanh một chút, cười nói: “Ông cũng già rồi, nửa người sắp bước vào quan tài. Món quà sinh nhật mà Khánh Linh và bé Thanh chuẩn bị cho ông hôm qua làm ông rất thích. Chẳng qua là, điều ông mong mỏi nhất, vẫn là các con có thể tặng cho ông một đửa nhỏ mập mạp, dễ thương.”

Nghe ông cụ nói vậy, Nguyễn Khánh Linh chỉ cảm thấy gò má của bản thân có chút nóng lên, cô cúi đầu không lên tiếng.

Trái lại với cô, trên mặt Hà Thanh lại mang theo nụ cười nhã nhặn, cô ta nhìn Nguyễn Khánh Linh một cái rồi mới nói: “Ông cứ yên tâm, tình cảm của Nhật Minh và Khánh Linh tốt như vậy, con tin rằng chẳng bao lâu nữa là có thể cho ông ôm chắt rồi.”

Đúng như dự đoán, sau khi nghe được những lời này của Hà Thanh, nét cười lập tức nở ra trên khuôn mặt ông cụ Phạm.

Ông cụ nói: “Tuy rằng bé Thanh và Hoàng Anh mới kết hôn chưa được bao lâu, nhưng các con cũng phải cố gắng nhiều hơn nữa…”

“Con biết rồi ạ.”

Cuối cùng sắc mặt Hà Thanh cũng miễn cưỡng có chút ửng hồng, cô ta cúi đầu e thẹn.

Lúc này, Phạm Hoàng Anh không nhịn được quay đầu nhìn về phía Hà Thanh. Cậu ta chỉ cảm thấy kỹ năng giả vờ giả vịt của người phụ nữ này rất cao siêu, cao siêu đến mức không ai sánh bằng, bây giờ đã vậy, sau này lại càng không có ai.

Chẳng qua là cậu ta cũng xem thường việc mặt vạch trần cô ta trước mặt ông cụ nhà mình, chỉ sợ đến lúc đó người chịu tội vẫn là cậu ta, muốn ăn không được mà đi cũng chẳng xong.

Hà Thanh hạ mi mắt xuống, che đi tia đắc ý vừa ánh lên trong mắt.

Ông cụ đâu cần phải nhắc, chả mấy chốc sẽ có một đứa chắt mập mạp để ôm thôi.

Theo lòng mong mỏi được ôm chắt của ông cụ Phạm, đến khi tin tức cô ta mang thai được truyền đến, những ngày tháng cực khổ tại nhà họ Phạm của cô ta trước đó cũng sẽ đi đến hồi kết.

Dường như Hà Thanh đang nhìn thấy những ngày tháng tươi đẹp ấy đang vẫy tay với mình.

Nguyễn Khánh Linh hoàn toàn không có nhiều ý nghĩ như Hà Thanh, cô nhớ tới chuyện trước đó bản thân đã từng thảo luận đề tài sinh con này với Phạm Nhật Minh, ai ngờ cuối cùng cô lại sợ đau, thế nên người đàn ông kia cũng không nhắc lại bất cứ lần nào nữa.

Chẳng qua là, nói thật, trong lòng cô vẫn rất muốn sinh cho anh một nhóc con mập mạp.

Thế nhưng chuyện kia hai người cũng đã làm không ít… vậy mà bụng cô vẫn chẳng có chút động tĩnh nào. Nguyễn Khánh Linh cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Dường như Phạm Nhật Minh cũng cảm nhận được sự mất mát của người phụ nữ bên cạnh mình. Dưới gầm bàn, tay anh lặng lẽ nắm lấy tay cô, khe khẽ vuốt ve ra hiệu cô không cần để chuyện này trong lòng.

Nguyễn Khánh Linh nhìn anh một chút, sau khi nhận được chút an ủi, lập tức hé môi cười với anh.

Sau khi ăn sáng xong, Phạm Thành nói công ty có chút chuyện phải xử lý, nhanh chóng rời đi, Phạm Hoàng Anh cũng nối gót theo sau ông ta.

Không lâu sau đó, Phạm Nhật Minh cũng dẫn Nguyễn Khánh Linh rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK