Chương 1178
Lúc về giường, Phạm Nhật Minh rất hài lòng mà ôm cả cơ thể nhỏ nhắn của cô vào lòng.
Cảm xúc lo lắng treo trong lòng tối qua lúc này đã hoàn toàn buông xuống.
Theo lý mà nói, bị anh lăn lộn lâu như vậy thì đáng lẽ Nguyễn Khánh Linh đã mệt đến không chịu nổi, nhanh chóng ngủ say. Nhưng mà hôm nay cô cảm thấy thân thể mình rất mệt nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo.
Những lời mà Mia nói với cô hôm qua không ngừng vang vọng trong đầu cô.
Cho dù cô muốn ngủ thế nào thì cảnh tượng Phạm Nhật Minh và Hà Tử Ngưng chạy song song với nhau cũng lần lượt tái hiện trong đầu cô.
Phạm Nhật Minh nhận ra cô chưa ngủ, anh nhướng mày hỏi: “Còn có sức mà ngẩn người sao? Còn không ngủ được sao?”
Nguyễn Nhật Linh hiểu ẩn ý của anh. Cô lo anh lại muốn lần nữa, vội vàng nói: “Em ngủ ngay đây.”
Nhưng mà đầu óc cô ko chịu sự khống chế. Càng không muốn nghĩ thì những hình ảnh không ngừng trái hiện trong đầu cô.
Cuối cùng Nguyễn Nhật Linh thật sự nhịn không nổi, cô chọc chọc ngực anh, sau đó ngẩng đầu lên nhìn anh và nhỏ giọng hỏi: “Phạm Nhật Minh! Anh đã ngủ chưa?”
Phạm Nhật Minh đã sớm nhận ra cô có tâm sự, vì thế chờ cô nói.
Anh bật đèn đầu giường lên, ánh mắt nhìn cô gái trong lòng ngực, giọng nói kiên nhẫn: “Anh chưa ngủ, nói đi, em muốn nói gì?”
Khi Nguyễn Khánh Linh thấy người đàn ông đi mở đèn, cô liền biết chắc chắn rằng anh đã nhận ra tâm sự của mình, thế nhưng cô không dám hỏi thẳng anh về việc của Hà Tử Ngưng vì nếu làm thế sẽ khiến anh cảm thấy cô là một người rất nhỏ nhen.
Cô cũng không thể làm gì khác hơn là tìm đề khác để nói: “Hôm đó không phải anh cùng bạn anh đi đua ngựa sao? Tại sao bây giờ lại tới đây tìm em?”
“Thấy không có gì nên đến tìm em thôi.”
Phạm Nhật Minh nhanh chóng trả lời.
“Thế còn bạn của anh thì sao? Khi anh đi bạn bè của anh không nói gì sao?”
Nguyễn Khánh Linh vẫn cảm thấy khó hiểu.
Phạm Nhật Minh nhìn cô, lên tiếng: “Bọn họ không sao cả.”
“…”
Lúc này, Nguyễn Khánh Linh thật sự không biết nên nói gì, cô vô cùng để ý đến mối quan hệ giữa Hà Tử Ngưng và Phạm Nhật Minh. Thế nhưng nếu muốn cô chủ động hỏi thì cô cảm thấy không dễ như thế.
Mặc dù Mia đã nói với cô những phản ứng dị thường của Hà Tử Ngưng thế nhưng đó cũng chỉ là những suy đoán của Mia mà thôi, cũng không thể xem là thật được. Nếu lỡ Phạm Nhật Minh thật sự xem Hà Tử Ngưng là em gái thì sao chứ?
Cô hỏi như vậy chẳng phải sẽ chứng minh rằng cô không đủ tin tưởng người đàn ông của mình sao?
“Được rồi, không có gì đâu, chúng ta mau đi ngủ đi.”
Nguyễn Khánh Linh đấu tranh một hồi, cuối cùng vẫn không nói ra chuyện này.
Thế nhưng lần này Phạm Nhật Minh lại không nghe theo cô, anh đưa tay gõ trán cô một cái, cười nói: “Có chuyện gì mà có thể khiến em khó nói như thế? Mau nói đi nếu không tối lại không ngủ được đấy.”