Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1671

Lãnh Nhược Giai luôn có một cái miệng lanh lợi, không ai có thể nói lại cô ta vì cái miệng khéo léo này.

Nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi gặp được Phạm Nhật Minh và chỉ với đôi ba câu của anh cũng có thể dồn cô ta vào đường cùng mà không còn lời nào để nói.

Quả thật, cô ta cũng biết cấp dưới của mình đã phạm phải sai lầm rất lớn trong chuyện này.

Tuy nhiên, khi Lãnh Nhược Giai nghe thấy câu nói “người phụ nữ yêu dấu” từ miệng Phạm Nhật Minh, bờ môi cô ta vẫn không nhịn được mà run lên.

Nguyễn Khánh Linh đang nằm trong ngực của người đàn ông chỉ cảm thấy nhiệt độ ở ngực anh nóng ran.

Nhưng bàn tay đang ôm cô lại vô cùng lạnh buốt.

Nguyễn Khánh Linh có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi khi mất đi cô của người đàn ông.

Vợ chồng đồng lòng, tâm trạng của cô cũng không khỏi trở nên nặng nề.

Dường như trong phút giây cứ ngỡ rằng sắp chết, cô cũng đang lo lắng Phạm Nhật Minh sẽ ra sao khi không còn cô nữa.

Cũng may mắn thay, toàn bộ mọi chuyện chỉ là chuyện sợ bóng sợ gió mà thôi.

Nguyễn Khánh Linh kéo nhẹ ngón tay của người đàn ông, hơi ấm trong lòng bàn tay cô xuyên qua đầu ngón tay rồi không ngừng truyền đến đầu ngón tay của người đàn ông, từng chút một truyền vào trái tim lạnh lẽo kia.

Sự lạnh lẽo trong đáy mắt Phạm Nhật Minh dần dần biến mất.

Anh cúi đầu nhìn người đang nằm trong ngực mình một chút, cong môi tỏ vẻ rằng anh không sao cả.

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh mới yên tâm và nở một nụ cười xinh đẹp về phía anh.

Sự ăn ý không xem ai ra gì và ngọt ngào giữa hai người đều lọt vào trong mắt Lãnh Nhược Giai.

Trái ngược hoàn toàn so với sự lạnh lùng vừa rồi của Phạm Nhật Minh dành cho cô ta.

Không biết có phải cô ta đã đau khổ nhiều quá rồi hay không mà cô ta có cảm giác tim mình đã thủng hàng trăm hàng nghìn lỗ nhỏ. Vậy mà ngay lúc này đây trong lòng cô ta dường như đã chết lặng, không còn đau đớn như lúc ban đầu nữa.

Chỉ là khiến cho trong lòng cô ta càng buồn bực mà thôi.

Lãnh Nhược Giai khiến bản thân tỉnh táo lại, cô ta hỏi: “Tổng giám đốc Minh, anh muốn tôi phải làm gì? Miễn là có thể đền bù đắp cho… những tổn thương mà vợ của anh phải gánh chịu.”

Nhờ sự an ủi của Nguyễn Khánh Linh, sự tức giận vừa rồi mà Phạm Nhật Minh dành cho Lãnh Nhược Giai cũng từ từ biến mất.

Anh xoa đầu Nguyễn Khánh Linh với vẻ mặt dịu dàng, không hề nhìn Lãnh Nhược Giai, thản nhiên nói: “Tôi không thể làm chủ được được chuyện này, toàn bộ mọi chuyện đều nghe theo Khánh Linh.”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh từ trong ngực ngẩng đầu, nhìn anh một cái và có phần kinh ngạc.

Người đàn ông này vừa rồi còn cướp lấy lời cô nói, cô cho rằng anh sẽ giải quyết chuyện này, không ngờ vậy mà anh lại giao chuyện này cho cô xử lý hay sao?

Phạm Nhật Minh trông thấy dáng vẻ ngây ngốc của người phụ nữ, nụ cười càng ấm áp hơn, nói: “Cô bé ngốc nhìn anh để làm gì? Người ta đến đây để xin lỗi em, việc có tha thứ cho cô ta hay không do chính em quyết định chứ.”

Nguyễn Khánh Linh phản ứng một hồi, xem như đã hiểu rõ.

Lý do Phạm Nhật Minh không nói với cô việc rơi xuống nước thì ra chính là do cấp dưới của Lãnh Nhược Giai đã gây ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK