Chương 696
Ôn Thục Nhi cũng không ngờ ông cụ sẽ nói ra những lời này để cô ta được ở lại. Cô ta cảm thấy trong lòng rất áy náy, vội vàng khuyên ông: “Thôi bỏ đi ông nội, nếu giám đốc không cho cháu làm thư ký thì cháu sẽ không làm, mọi người không cần phải vì cháu mà để chuyện thành ra thế này…”
“Được, cô ta được ở lại.”
Phạm Nhật Minh đột ngột lên tiếng, cắt ngang lời của Ôn Thục Nhi.
Cô ta ngạc nhiên nhìn Phạm Nhật Minh, chỉ thấy tầm mắt của anh cũng dừng trước mặt cô ta.
Tuy trên mặt anh không có biểu hiện gì phẫn nộ, nhưng Ôn Thục Nhi vẫn cảm thấy được sự tức giận của người đàn ông này, hơn nữa, sự tức giận không biết khi nào sẽ bùng nổi, giống như mặt biển tĩnh lặng trước cơn bão.
Không hiểu sao, Ôn Thục Nhi cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Ông nội nhìn thấy Phạm Nhật Minh đồng ý, cuối cùng cũng lạnh lùng nghiêm mặt gật đầu, sau đó nhìn sang Ôn Thục Nhi, vẻ mặt đã dịu đi.
Ông ta nói: “Thục Nhi, hôm nay cháu ở lại đây làm quen trước đi. Có cái gì không biết, cứ việc hỏi. Ông đi trước đây.”
“Vâng thưa ông nội.”
Ông nội nói xong với Ôn Thục Nhi cũng không thèm nhìn Phạm Nhật Minh một cái, liền đứng dậy rời đi.
Mãi một lúc lâu sau khi ông cụ rời đi, hai người ở trong văn phòng cũng không nói chuyện gì. Phạm Nhật Minh đáy mắt rất thâm sâu.
Anh không biết vì sao ông nội lại cố nhét người phụ nữ này ở bên cạnh mình. Hay đơn giản chỉ vì ông muốn ngầm sắp xếp người theo dõi anh, ông nội không tin tưởng anh.
Nhận ra điều này, trái tim của Phạm Nhật Minh bỗng trở nên lạnh như băng.
Sở dĩ ban đầu anh không ra tay với nhà họ Phạm là vì ông nội. Nhưng bây giờ, ông lại dễ dàng tin lời của Phạm Thành, trái lại liền nhằm vào anh.
Phạm Nhật Minh thực sự không biết ý định ban đầu của mình có đáng hay không.
Ngay sau đó, anh đã ép bản thân phải tỉnh táo lại. Bây giờ, anh đang ở công ty Giang Thành, trước mắt phải ưu tiên phát triển kinh tế ở công ty này trước đã.
Phạm Nhật Minh lập tức coi Ôn Thục Nhi như vô hình nên tiếp tục cúi đầu xem bản kế hoạch.
Lúc này Ôn Thục Nhi liền bước tới, cô ta chủ động nói: “Anh Nhật Minh, tôi biết tại sao anh không muốn tôi làm thư ký của anh.”
Phạm Nhật Minh vẫn phớt lờ cô ta.
Tuy nhiên, Ôn Thục Nhi không hề cảm thấy xấu hổ.
Cô ta thậm chí còn tiến thêm vài bước, đứng thẳng trước bàn làm việc của Phạm Nhật Minh, nói một câu chắc nịch: “Tôi biết anh đã có vợ rồi, vì vậy anh đừng lo lắng, tôi không phải là loại phụ nữ mà anh nghĩ đâu. Tôi chọn ở đây là vị ông nội, mặt khác, tôi cũng muốn rèn luyện bản thân một chút.”
Ngay cả khi Phạm Nhật Minh không thèm trả lời cô ta, Ôn Thục Nhi vẫn đứng nguyên tại chỗ cam đoan với anh.
ũng biết là Phạm Nhật Minh ghét nhất là loại phụ nữ nhiều lời.
Ngoại trừ Nguyễn Khánh Linh, Phạm Nhật Minh ngày nào cũng mong cô lảm nhảm bên tai anh, lảm nhảm hứa hẹn.
Nghĩ đến Nguyễn Khánh Linh, ánh mắt của Phạm Nhật Minh bất giác dịu đi, ngay cả khóe mắt cũng hiện ra nét cười hiếm thấy.