Mục lục
Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1243

“Được rồi được rồi.” Trần Hữu Nghị nhún vai, cũng không nói gì.

Hà Tử Ngưng và Phạm Nhật Minh một lần nữa ngồi xuống.

Trong lòng Nguyễn Khánh Linh càng thấy khó chịu hơn, ngay cả Trần Hữu Nghị cũng nhận ra, chắc chắn hai người này đã làm chuyện gì, hoặc là nói cái gì trong hầm rượu rồi…

Cô càng nghĩ càng cảm thấy không thoải mái, lại không tiện mở lời với Phạm Nhật Minh. Cô tin tưởng anh, thế nhưng cô không thể nào kiểm soát được cảm xúc của mình, cho nên khi Phạm Nhật Minh nói chuyện với cô, cô đều tỏ ra lạnh nhạt, vẻ mặt cũng khó chịu, ngay cả Lăng Huyền nói chuyện với cô, cô cũng không trả lời vài câu.

Phạm Nhật Minh phát hiện ra cô khác lạ rất nhanh. Nhưng anh không biết chuyện Nguyễn Khánh Linh cũng xuống hầm rượu nên tưởng cô không được thoải mái.

“Em thấy không khỏe sao?” Phạm Nhật Minh đặt đũa xuống, hỏi.

Nguyễn Khánh Linh không nhìn anh mà chỉ cúi đầu buồn bực chọc thịt trong bát, đó là miếng thịt vừa rồi Phạm Nhật Minh đã gắp cho cô, nhưng cô không hề động tới.

Cô lắc đầu, nhưng vẫn không nói gì.

Thấy vậy, Phạm Nhật Minh không khỏi nhíu nhíu mày, không biết sao đột nhiên cô lại biến thành như vậy, vừa rồi trước khi ăn cơm rõ ràng còn bình thường.

Trực giác nói cho anh biết cô đang tức giận với mình, nhưng anh thực sự cảm thấy rất khó hiểu, cô và anh không có lý do gì để giận nhau mà…

Lúc này, Hiên Viên Minh đứng lên, tuyên bố muốn hát để làm nóng không khí.

Trần Hữu Nghị là người đầu tiên vỗ tay ủng hộ.

“Nhưng tôi muốn rủ một người hát cùng nữa.” Sau đó, Hiên Viên Minh chỉ vào Hà Tử Ngưng, nói: “Tử Ngưng, cô hát với tôi đi.”

Ai ngờ, Hà Tử Ngưng lại tỏ ra không vui: “Vì sao? Tôi không muốn. ”

Hiên Viên Minh cười nói: “Nào có vì tại sao? Cô xem, ở đây ăn lẩu ai cũng theo cặp với nhau, chẳng lẽ cô bảo tôi đòi vợ người ta hát đôi sao? Thế thì rén lắm biết không?”

Hà Tử Ngưng kinh ngạc trước lời nói của anh ta, sau đó nhìn sang Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh, phát hiện anh không hề nhìn về phía bọn họ, sự chú ý của anh hoàn toàn đặt vào người phụ nữ bên cạnh anh.

Điều này làm cho Hà Tử Ngưng càng thấy lúng túng hơn, như thể đã bị chọc thủng tâm tư xấu xa gì vậy.

Cô ta đỏ mặt, gân cổ lên nói: “Ai muốn hát với anh chứ, tôi cũng có vị hôn phu mà! Hát một mình đi!”

Hiên Viên Minh sửng sốt, anh ta không ngờ thậm chí cả một bài hát mà Hà Tử Ngưng cũng không muốn hát cùng mình.

Trên khuôn mặt của người đàn ông lập tức tràn đầy buồn bã.

Lúc này, một giọng nữ trong trẻo vang lên: “Tôi hát với anh!”

Nguyễn Khánh Linh đứng lên, nhìn người đàn ông nói.

Hiên Viên Minh ngẩn ra, sau đó vỗ bàn đồng ý ngay và luôn.

Trước khi mở đầu, Nguyễn Khánh Linh còn uống hai ngụm rượu, bây giờ người cô đã hơi nóng, đầu óc cũng bắt đầu choáng váng.

Đến lúc này Trần Hữu Nghị vẫn không phát hiện ra điều gì cả, cũng không nghĩ nhiều, cứ thỏa thích làm ầm lên, còn bảo chú Hùng đi lấy micro không dây tới.

TV trong nhà có thể chuyển thẳng sang chế độ karaoke, chú Hùng cũng không nhận ra có gì không ổn, ông vừa cười vừa kết nối micrô rồi đưa nó cho hai người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK