Ninh Tôn và Hứa Thanh Du thay đồ sau đó đi ra ngoài.
Lúc mà hai người đến công ty thì thấy hôm nay ở công ty có rất nhiều người, trong hành lang người đi đi lại lại đông đúc.
Ninh Tôn đi đến phòng nghỉ trước kia của mình ngồi đợi, sau đó gọi điện thoại cho chị Thái.
Chị Thái bảo anh đợi một lúc, lập tức đến ngay.
Trong phòng nghỉ có người nào khác, mà Hứa Thanh Du và Ninh Tôn cũng không để ý nhiều như vậy làm gì, hai người chán ngấy nghiêng ngả dựa vào gần nhau.
Hứa Thanh nhịn được được lại hỏi chút tin tức của Tô Yên: “Bên công ty chủ quản của Tô Yên không lập tức bác bỏ tin đồn, có phải là có nghĩa là tin tức đó là thật phải không?”
Ninh Tôn cầm tay Hứa Thanh Du kéo qua, nắn bóp ngón tay của cô: “Hoặc là bọn họ đang muốn xử lý lạnh*? Không làm rõ ràng được, nhưng mà có phải thật hay không thì cũng không ảnh hưởng quá lớn, tuổi của Tô Yên yêu đương cũng là chuyện bình thường.”
*Xử lý lạnh: Không thực hiện bất kỳ biện pháp xử lý thực chất nào, và không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào về vấn đề đó; cũng giống như khi nó chưa bao giờ xảy ra. Hơn nữa, nó cũng bao gồm hành vi cố ý “làm dịu tình hình” với hy vọng rằng mọi người sẽ quên đi vấn đề này; hoặc đợi thời điểm tốt hơn để xử lý nó.
Hứa Thanh Du gật đầu: “Hơn nữa em để ý thấy thái độ chủ yếu của fan hâm mộ cũng là không ngăn cản cô ấy yêu đương, nhưng mà đối tượng yêu đương thì lại yêu cầu tương đối cao.”
Tin tức lần này của Tô Yên bị truyền ra, tạo nên làn sóng dư luận không nhỏ, fan hâm mộ tất nhiên sẽ không hài lòng, cái bọn họ không hài lòng chính là thân phận của đối tượng hẹn hò, cảm thấy chỉ là một tiểu bạch kiểm, không xứng với Tô Yên.
Thậm chí rất nhiều fan hâm mộ đều nói là nhà trai lợi dụng, muốn mượn địa vị của Tô Yên trong giới để phát triển bản thân.
Nhìn thái độ này của fan hâm mộ là thấy họ không ghét Tô Yên yêu đương, thậm chí nếu như cô ấy có thể tìm được một người có thân phận tốt một chút, fan hâm mộ sẽ chúc phúc.
Ninh Tôn cảm khái một câu: “Fan hâm mộ như này thật là hiếm thấy.”
Hứa Thanh Du vểnh khóe miệng lên cười cười: “Thật ra fan hâm mộ của anh hiện giờ cũng coi là tốt rồi.”
Chí ít đã có rất nhiều người tiếp nhận Hứa Thanh Du, mặc dù nói là bọn họ là bị ép tiếp nhận, thực sự không còn cách nào mới đồng ý, nhưng ít nhiều gì thì quan niệm của những người này cũng đã chuyển biến, đó là một chuyện tốt.
Ninh Tôn cười cười không nói chuyện, hai người cứ ngồi chờ như vậy một lát, chị Thái mới đến.
Chị Thái rất ngạc nhiên khi thấy Hứa Thanh Du cũng đến theo, sau khi thấy Hứa Thanh Du, chị ta sững sờ, rồi mới mỉm cười: “Tiểu Du cũng tới nữa à, gần đây công việc thế nào?”
Hứa Thanh Du cười: “Vẫn tốt ạ, mỗi ngày đều học được nhiều.”
Chị Thái gật đầu một cái: “Công việc bình thường thì bắt đầu từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều, khả năng sẽ không có tự do nhiều, nhưng lại làm việc nghỉ ngơi đủ sẽ rất khoẻ mạnh.”
Đúng vậy, đúng là không có quá tự do, nhưng mà sinh hoạt thì đã có quy luật hơn trước nhiều rồi.
Chị Thái cũng không cùng Hứa Thanh Du nói thêm nhiều, sau đó gọi Ninh Tôn cùng mình đi vào trong phòng họp.
Hứa Thanh Du ngồi ở trong phòng nghỉ chờ họ, lấy điện thoại ra tiếp tục xem tin tức của Tô Yên.
Cô ngồi ở trong phòng nghỉ không được bao lâu thì cửa phòng bị người khác mở ra.
Theo phản xạ có điều kiện thì Hứa Thanh Du ngẩng đầu lên nhìn, phản ứng đầu tiên đó là, cô không biết người này.
Người kia nhìn thấy Hứa Thanh Du cũng sững sờ, nhưng mà sau đó vẫn mang trợ lý đi vào.
Những phòng nghỉ trong công ty đều có thể dùng chung, Ninh Tôn cũng không thường xuyên ở chỗ này, có lẽ khi anh không có ở đây thì phòng nghỉ cũng chia cho những người khác.
Hứa Thanh Du thu hồi ánh mắt lại, tiếp tục xem tin tức trên điện thoại.
Cô gái này hẳn là mới ký hợp đồng chưa được bao lâu, dù trước đây thời gian ở công ty của cô không lâu, nhưng trong công ty có những người nào thì cô đều biết được gần như là tất cả.
Người này trước đây cô chưa nhìn qua bao giờ.
Gần đây chương trình tuyển chọn nổi lên, có lẽ từ các chương trình này mà công ty đã vớt được rất nhiều người mới về mình.
Người kia đi qua kéo một cái ghế ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào tấm gương bên cạnh một lúc, sau đó quay đầu nhìn Hứa Thanh Du.
Hứa Thanh Du tự nhiên cũng chú ý đến ánh mắt của đối phương, cô cũng ngẩng đầu nhìn qua: “Có việc gì sao?”
Cô gái kia cười cười mang theo ý tứ không tốt lắm: “Cô là Hứa Thanh Du nhỉ, bạn gái của Ninh Tôn.”
Hứa Thanh Du gật nhẹ đầu: “Đúng thế.”
Cô gái kia nghĩ nghĩ rồi mới nói: “Cho nên hôm nay Ninh Tôn đến công ty?”
Hứa Thanh Du tự giác coi đây là fan hâm mộ của Ninh Tôn, quay đầu nhìn về cánh cửa bên kia một cái sau đó nói: “Ừ anh ấy đến đây, nhưng mà bây giờ đang có việc, có lẽ phải chờ một lúc nữa mới có thể ra, nếu cô có thời gian thì ngồi chờ một lúc.”
Cô gái kia ừ một tiếng, sau đó ngồi bên cạnh khác nhúc nhích.
Trợ lý của cô gái kia giúp cô ta thu xếp những đồ dùng trang điểm, sau đó cũng tìm một chỗ ngồi xuống.
Xem ra người trợ lý này và cô gái kia chung sống khá xa lạ, hai người không nói chuyện phiếm, có lẽ là vừa mới được hợp tác với nhau.
Hứa Thanh Du tiếp tục xem điện thoại, cô gái kia cũng lôi điện thoại ra nghịch, nhất thời trong phòng nghỉ không có người nào nói chuyện.
Công ty của Tô Yên vẫn một mực không đưa ra tin bác bỏ, thật sự thì đây cũng là một loại thái độ để biểu đạt cách giải quyết của họ đối với người ngoài giới.
Đại đa số công ty chỉ cần gặp phải một chút tin đồn nào thôi thì sẽ lập tức đứng ra bác bỏ, chỉ có lúc nào mà tin tức đó có liên quan chút đến tính chân thực thì bọn họ mới dùng biện pháp im lặng để giải quyết.
Hứa Thanh Du thấy rất vui, lại mở thông tin về nam minh tinh kia xem một lượt.
Nam minh tinh này đã hơn được diễn viên tuyến mười tám một chút rồi.
Nhưng mà nhìn những tin tức mà tài khoản này đăng thì, tính tình của cậu ta cũng khá tốt, mà con người thì cũng không làm ra chuyện linh tinh vớ vẩn gì.
Chuyện mà truyền thông đào ra được trừ việc cậu ta địa vị không cao ra thì không có gì khác đáng để đề cập.
Nói tóm lại là trong giới giải trí này một người bị đào bới tìm tòi thành như này mà không có chuyện xấu gì thì đã coi như là không dễ dàng rồi, rất tốt.
Người mà Tô Yên có thể coi trọng, thì đoán chừng người đó cũng có cái lý cái hay của mình.
Hứa Thanh Du lại mở tin tức nóng ra xem một lần, cuối cùng buông điện thoại xuống.
Bên chỗ Ninh Tôn vẫn chưa xong, không biết chị Thái nói chuyện gì với anh.
Sau khi rời khỏi công ty, Hứa Thanh Du có cuộc sống mới, mới phát hiện ra làm một công việc bình thường thật sự cũng rất tốt.
Chân thành mà nói thì cô vẫn thích thời gian làm việc từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều hơn.
Mỗi ngày sau khi hoàn thành xong công việc thì thời gian còn lại đều là của mình, muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Mà sau khi tan tầm về cũng không cần suy nghĩ đến việc ra ngoài sẽ bị người khác nhận ra, mọi hành vi cử chỉ của mình sẽ bị người khác chụp lén.
Hứa Thanh Du lại ngồi chờ thêm một lát, cuối cùng không nhịn được liền đứng dậy đi ra khỏi phòng nghỉ.
Hiện giờ trên hành lang bên này không có quan người, cô dọc theo hành lang đi từ từ.
Trong hàng lang của công ty dán rất nhiều những bức ảnh tuyên truyền, coi là công ty đang vì những minh tinh lưu lượng cao có địa vị kia làm hoạt động tuyên truyền.
Trên những bản tuyên truyền này cũng có của Ninh Tôn, Hứa Thanh Du đi qua, dừng lại ở cỗ đó nhìn một lúc.
Cô nhớ lúc trước không phải là tấm hình này, không biết công ty đã đổi lúc nào.
Kỳ thực ảnh tuyên truyền của Ninh Tôn không có nhiều, anh không phải là người thích chụp hình, rất nhiều chuyện đều là làm để ứng phó.
Nói thật, anh cũng không phải là một nhân vật tận chức tận trách, nếu để anh làm việc bình thường từ 9 giờ đến 5 giờ, khả năng là anh sẽ là người lười biếng nhất.
Nghĩ tới đây Hứa Thanh Du đột nhiên bật cười, cũng may giá trị bản thân của Ninh Tôn không thấp, có thể tùy tâm trạng mà làm.
Hứa Thanh Du đứng ở đây nhìn ngắm một lúc, bên cạnh đã có người nhích lại gần.
Cô sững sờ vội vàng quay đầu lại nhìn sang, là một tiền bối ở trong công ty, thuộc phái thực lực.
Hứa Thanh Du vội vàng gật đầu chào: “Chào anh.”
Tiền bối này là nam, đứng ở bên cạnh Hứa Thanh Du cùng nhau xem bức ảnh tuyên truyền của Ninh Tôn.
Anh ta ừ một tiếng: “Nghe nói cô đã chuyển ra ngoài tìm việc khác.”
Hứa Thanh Du nở nụ cười: “Đúng vậy, quay về cuộc sống bình thường 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều.”
Tiền bối đó gật đầu, lúc quay đầu lại nhìn Hứa Thanh Du nói: “Cũng tốt, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất đáng tiếc, lúc trước tôi còn từng đề cập qua với chị Thái, muốn đào cô qua bên cạnh tôi, xem ra là không có khả năng rồi.”